Thuở bé…
…..
…cơn gió nhẹ
Chợt thôi về ve vãn những vòm cây
Bầu trời xanh thẳm lững lờ đám mây
Như thể trôi cùng gió
Con diều giấy mắc cạn ngọn tre
Chợt reo vui khi gió về
“Gió đi đâu thế?”
“Tôi đi về những cánh đồng xa, nơi có đàn cò
bay thẳng cánh”
Gió nhẹ nhàng thưa
Giữa trưa hè
Bầu trời vắng những tiếng ve rả rích
Cơn mưa nặng trịch
Không xua đi cái nắng oi ả
Những cánh cò lã
Bay về nơi có gió
Nâng cánh chúng đi xa
Ai đã một lần nghe lời của gió
Ai đã một lần nghe lời của gió
Sẽ thấy trong đó
Ruộng đồng, con sống, vườn dâu, bãi
mía
Lang thang ba hồn bảy vía
Từ cánh đồng hoang vắng…
Tiếng hát rộn ràng những đêm trăng
Búp măng
Giữa hàng tre già
Tiếng gà
Gáy não nề mỗi bữa trưa
Giọt mưa
Khẽ rơi khi gió về
Hàng đê
Giữ hạt phù sa mắc cạn
Bồi đắp nên cánh đồng mênh mông
Là tiếng gọi những dòng sông
Lượn lờ trong câu hát dân ca…
Làn gió mát
Nhẹ ve vãn làn da
Con đường xa
Bỗng nhiên ngắn lại
Một thời lỡ dại…
Xa quê hương nay trở về
Vẫn hàng đê…
Vẫn cánh đồng…
Vẫn những dòng sông tuôn chảy…
Tiếng gió
Như tiếng đàn gảy
Tiếng sáo diều vi vu
Hàng tre rũ
Che bóng tôi trở về chốn cũ
Ngày trở về trong lời gió của thiên thu…
06/3/2009
Ngày trở về trong lời gió của thiên thu…
06/3/2009
Hồ Quốc Nam
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét