Labels (CÁC THỂ LOẠI):

Chủ Nhật, 5 tháng 7, 2009

Học kì trong quân đội: Ngày VI, Ước mơ

Các em của anh àh! Vậy là hôm nay là ngày cuối cùng mình ở trong quân đội rồi đúng không các em. Sáu ngày trôi qua, sáu ngày hành trình, sáu ngày gian nan và học hỏi. Tất cả tụ lại thành một điều duy nhất: “Anh mong tất cả các em trai, em gái của anh rồi ai ai cũng sẽ ngoan ngoãn hơn. Xứng đáng là “thép” được chui rèn trong Học kì quân đội.

Ngày mai là mình hành quân rừng rồi! Anh sẽ không còn đi theo các em tò tò như giữ trẻ từ mấy hôm nay nữa. Các em phải tự quản lý nhau, tự đi trong rừng, tự đi qua một hành trình mới nhé! Ngày mai chắc chắn sẽ là một ngày gian khó của các em đây. Đêm nay các em phải thức hơi khuya hơn so với những ngày thường vì mình đã tham gia chương trình, “Giã từ sự gian dối”. Mai là mình cũng phải thức dậy từ 5h sáng, tập thể dục buổi sáng, cũng nhặt rác, nội vụ… những công việc mà cứ lặp đi, lặp lại từ lúc các em vào đây học tới giờ.

Mới mấy ngày trước đây thôi đứa nào đứa nấy ngơ ngơ ngác ngác vì không biết Học kì quân đội là cái gì? Mới chỉ có nghe thầy Nhân, Ti vi, báo đài nói là hấp dẫn lắm nên các em cũng háo hức tham gia. Nhưng mới được 2 ngày đầu thôi là có đến mấy đứa đòi bỏ cuộc. Để anh xem nha:
- Thiên Hào đòi bỏ cuộc trước nhất vì em không ăn được thức ăn trong đây. Em nói em nhớ mẹ. Anh nhớ những ngày đầu tiên Hào nói với anh, “Anh Nam ơi trong đây rồi mình ăn ở mô? Rồi mình tắm như thế nào?”. Vậy là 6 ngày trôi qua em đã tự mình trả lời được các câu hỏi của mình rồi nhé Hào. Anh thấy em đã có thể tự ăn uống, giặt giũ như các bạn khác rồi đấy. Hào cần phải cố gắng lên thật nhiều em nhé!
- Đăng Khoa là người thứ hai vì em chê trong này chán, không bằng của em ở nhà. Đúng rồi Khoa ơi! Môi trường quân đội rèn luyện gian khổ như thế này thì làm sao mà bằng nhà mình được hả em? Nhưng đến hôm nay anh tin Khoa đã dần quen với cuộc sống nơi đây rồi đúng không em? Chẳng có việc gì khó cả, quan trọng là mình nghĩ nó như thế nào thôi Khoa ạh!
- Người thứ 3 cũng là người cuối cùng đòi về là Tuấn Phong. Phong than thở với anh, “Em phải đi về thôi, trong này không có chỗ ỉa! Em mà ở đây thêm vài ngày nữa là em bị rách ruột mất”. Phong ơi, em có biết 210 chiến sĩ SIA của chúng ta ai cũng phải ăn, mặc, ở, sinh hoạt tương tự như nhau không em? Anh tưởng Phong sẽ đưa ra lí do gì thuyết phục để đòi về, ai ngờ Phong đưa ra một lí do “quý tộc” quá, mãi đến hôm nay sau 2 ngày rồi anh thấy em cũng không còn than vãn chuyện đó nữa. Chúc mừng Phong vì em đã vượt qua thử thách.

Bây giờ thì chắc các em không còn ai muốn bỏ cuộc giữa chừng nữa đúng không các em? Bằng chứng là lúc nãy Thùy Linh và Khánh Nam bị thầy Nhân đuổi về thì các em, nguyên đội chúng ta đã kéo nhau đi xin thầy Nhân “giảm án”. Cuối cùng thì Thùy Linh và Khánh Nam cũng ở lại với chúng ta, các em vui lắm phải không? Các em đoàn kết lắm, anh rất tự hào về các em!

Chúng ta hãy cùng nhìn lại hành trình của ngày hôm nay cũng chính là ngày cuối cùng trong quân đội nhé! Hôm nay là một ngày thật dài đấy!

05/7/2009
Hồ Quốc Nam

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét