Labels (CÁC THỂ LOẠI):

Thứ Sáu, 11 tháng 4, 2008

Sống là không chờ đợi!

Có lẽ nên cảm anh Thái Việt đã gợi mở cho mình nhiều suy nghĩ như vậy!
Nhiều lúc có một ý tưởng nào đó thật hay nảy ra trong đầu mình, nhưng mình cứ viện một lý do nào đó để chống chế, để trì hoãn ý tưởng đó. Rồi tự nhiên tới một lúc nào đó mình chợt ngớ ra: "Ôi sao mà ngốc thế không biết! Thật là một ý tưởng ngốc nghếch!".

Nhưng cũng có nhiều lúc chợt thấy người ta làm gì đó thật hay mình lại tự hỏi: "Chẳng phải ý tưởng đó mình đã có tự lâu rồi sao?". Nhưng mình cũng hơi cảm thấy buồn cười khi đọc Blog của Thái Việt khi nói về Blast "Sống là không chờ đợi" của ảnh (thật ra mình ăn cắp bản quyền "Sống là không chờ đợi" của anh Thái Việt):
"Câu này mình đã lấy làm blast! Nghe có vẻ không cần đời lắm, nhưng với bản thân mình nó hợp thật. Đôi khi mình vẫn chờ đợi một bài nào đó đăng báo mặc dù nó đã gửi cách đây mấy tuần. Số phận của nó chắc trôi dạt đi đâu? Thế mà mình vẫn chờ đợi. 

Rồi chiều đến, Ngồi chờ xe buýt sao nó lau thế, chẳng lẽ là quốc bộ đi.... Vì vậy sống vẫn cần chờ đọi..."



Hóa ra chỉ có một câu thôi mà mình và anh Thái Việt lại suy nghĩ rất khác nhau như thế! Cái mình không nói là không phải lúc nào cũng ngồi đó mà suy ngẫm. Ngồi nhìn thiên hạ làm rồi oán trách bản thân "sao không làm trước đi, cái đó mình biết mà". Nhân lúc Cảnh Toàn có mấy bài liền đăng trên Báo Thanh niên, mấy cái đề tài như: "Làng lẩu Sinh viên", "Phố ô dù", "Sinh viên ngủ tại trường"... Mình có trao đổi với mấy đứa bạn trong lớp. Thấy mấy đứa trong lớp có lẽ không nể nang gì thằng chả cho lắm: "Trời ơi đề tài quá tầm thường ai mà không biết!", "Văn viết quá tệ", "May mắn thôi"... 

Cũng tội nghiệp cho thằng chả, uổng công cho mình PR dùm, té ra không được gì mà còn lại phản tác dụng nữa. Dù sao thì mình cũng đã từng tuyên bố: "Lớp mình đã có những cá nhân xuất sắc hiện lên, điển hình là Cảnh Toàn". Không ngờ bị phản biện quá xá.

Thôi kệ, có lẽ nhận định của mình cũng không phải bao giờ cũng giống như những người khác. Ngồi suy nghĩ lại rồi tự ngộ ra: "Cám ơn mày, thằng bạn bệnh hoạn của tao. Có lẽ tao sẽ học ở mày ở cái khoảng "vô duyên" và đăng báo".


11/4/2008
Hồ Quốc Nam

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét