Labels (CÁC THỂ LOẠI):

Thứ Hai, 21 tháng 12, 2009

Main activities in Semester in army, Phu Quoc Island, 2009

Dear Rose Dawson, my classmate at Le Hong Phong high school!

Rose, you never know how lucky I am and how accident that I’ve met one person, one special, who is in the same room with me right now.

To my surprise and yours, your younger sister Jenny sitting up next to me when I am writing this letter to you. We have joined in Semester in army at the same time, and what a coincidence, we were arranged in the same room. By chance, she was arranged to sleep in the bed beneath of mine. From then on, we became soldiers and roommates. Then we have more time to talk gossips with each other than ever. She told me a lot about you. Certainly, it includes good things and bad things… (^ . ^)

I heard Jenny said that you were going to join Semester in army also, but different from us, you and your friends are going to Phu Quoc Island instead of Dong Nai province. You all will spend 10 days living together in barracks. Yes, you will be really living together in any way, from the dawn to the dusk and at night, from day to day. Ten days, you really have many things to do and many places to go. I hope you will enjoy your time and have gorgeous days. But let’s me give you a piece of information about my country. As you know, I have lived in Phu Quoc for ten years since I was a child.

Phu Quoc Island is away from Rach Gia city about 200 kilometers. It stands in the east, in an area so-called Thailand bay. Upon the time ago, we only had one way to get on the Island by boat. But nowadays, you have two ways, by boat or in airplane. It depends on your choose. However, people usually go there by both of them, but most of people choose boat instead of airplane because go by boat is not expensive at all. It only costs 200.000 VND and you can get one-way ticket. Let’s me give you several suggestions.

Phu Quoc Island is famous for its natural charm

Firstly, I strong recommend that you should go by boat instead of airplane. Actually, if you don’t have lots of money, you could go by boat. It’s cheaper than airplane about 50 percent. The sights on the way are absolutely good. I hope you get a chance to see the sights and enjoy some sightseeing. You can take pictures, of course. The windy sea blows really hard, but don’t mind, maybe you will feel comfortable. One suggestion, you should take a boat at the end of the day, to watch the dusk on the sea. It’s really fabulous. We rarely see the sun sets on the sea, in other places in Vietnam, we usually see the sun rises on the sea and sets on land, but Phu Quoc Island is an exception. People can see sun rises and sets all on the sea.

Secondly, if you can afford an expensive cost or you are afraid of waves on the way as you go by boat. On the other hand, you can’t stand the waves and you don’t like to go there by boat at all, you hate the sake when you are on boat, it moves from side to side. By any reason above, you have to take an airplane, and it will land at the center of Phu Quoc, near central post-office in Duong Dong town, and bus routes are just only nearby. I can’t give you more suggestion because I haven’t gone or left Phu Quoc by airplane, yet.

And when you and your friends have got on Phu Quoc island already, all your soldiers must join and live in army at almost time, right? But if you have time, or your officer allows, you should go somewhere for unwinding. If you are an active person, you like physical activities, you should go to the south of Phu Quoc Island, where has many beautiful beaches. At here, you can join in many outdoor physical activities such as: football with local children, volley-ball with girls studying in Nguyen Trung Truc high school and live nearby, sunbathing with foreigners, eventually you can climb in high mountains if you like, it’s totally free.

Finally, seafood of Phu Quoc Island is really good. It has many types of food for you choose. And if you like seafood, I mean that you really like them because they’re all rather expensive but you can only find them at local restaurants, not anywhere. You can go to restaurants in suburb, as a matter of fact, it’s cheaper than you buy seafood in city center but a little. You can also go to retails chain, I think you should repair for your good barging, they usually put seafood at the high cost, only buy it if it’s commensurate with your qualifications.

Have you ever enjoyed seafood by you choose and mix them? Fish, lobster, shrimp, crab… at here are all delicious. And one of famous Phu Quoc seafood is Phu Quoc sauce fish. It’s well-known in whole the world and you only find it here, which is natural and not artificial. I strongly recommend you to take some cans of Phu Quoc sauce fish for your family and friends as presents from sea.

Okay, I have written so long. I hope you would have gorgeous days and finished your duty as a soldier well. It’s significant certification. I and Jenny shall try our bests. I hope you too.

Hồ Quốc Nam and Jenny Rose Dawson

Dong Nai, Vietnam

Yours truly!

Bon voyage.

21/12/2009
Hồ Quốc Nam

Thứ Ba, 18 tháng 8, 2009

Nhật ký về Củ Chi - đất thép thành đồng



6h00: Tút tút tút tút… tút tút tút tút…. Tiếng chuông điện thoại réo inh ỏi. Không một chút do dự, bật ra khỏi giường ngay! Nhanh lên nào, mình còn nhiệm vụ quan trọng lắm đấy! Hôm nay cùng với Minh Đức, Khánh Nam, Lan Nhi đi về Củ Chi nhà ông, bà Xuân Hiếu chạy bản “demo” (thử nghiệm) để chuẩn bị cho nhà 7 về với Củ Chi đất thép thành đồng.
Hi vọng là mọi chuyện sẽ suôn sẽ vì lúc này ngoài những dự tính trong đầu ra cũng chẳng có cái kịch bản nào trong tay cả.
7h00: (Trước cửa nhà) Hẹn với Minh Đức là tại đây mà, sao Minh Đức chưa tới nữa vậy? Hay là có nhớ lộn qua đến 8h không nữa. Gọi điện ngay mới được. (Đầu dây bên kia – Cô Đào Hồng), “Minh Đức đang chuẩn bị đồ, đêm qua chưa chuẩn bị gì hết! Lề mề quá đi mất!” ( ặc…, đạo diễn – nhà quảng cáo tương lai đó nha!) Lấy điện thoại ra, soạn ngay một tin nhắn, “Cô với em chạy ra đầu đường D2 luôn nha! Con ở đó chờ Khánh Nam luôn!^^”

7h15: (Đầu đường D2) Cuối cùng thì Minh Đức cũng xuất hiện đúng với giờ hẹn… Khánh Nam (hết biết!).
- Em đã chuẩn bị đầy đủ đồ mà anh dặn chưa?
- Dạ đủ rồi ạh! Quần áo bơi, nước uống, khăn bịt mặt (mua ngay đầu đường D2 luôn, tiện hết biết!)
- Anh thì có chuẩn bị thêm một cái… bản đồ xe buýt nữa đây! He he…

Tin nhắn từ máy cô Ngọc Sương – Mẹ Khánh Nam, “Khoảng bảy giờ rưỡi em có mặt hem, nếu tới sớm hơn em gọi cho!” Vậy là có thêm thời gian để ăn sáng nữa rồi! Mừng quá!^^

7h30: Mà tự nhiên đáng lẽ giờ này Khánh Nam phải có mặt ở đây rồi mới đúng chứ? Hay là Khánh Nam lại nhớ nhầm qua giờ khác nữa rồi? Phải gọi điện ngay mới được! Đầu dây bên kia không có ai trả lời! Vậy là yên tâm rồi, chắc có lẽ là đang chạy xe máy đến!^^

7h50: Cuối cùng cũng bắt được tuyến xe Bus 104 về bến xe An Sương. Trên xe vừa đi mà vừa hồi hộp vì không biết mình sẽ gặp những gì đây, rồi viết kịch bản sao nữa, rồi đi vào lúc nào,… Một đống câu hỏi này phải giải quyết trong ngày hôm nay

8h45: Tới bến xe An Sương rồi! Yeah!.. Ba chàng trai bước xuống xe, phải gọi điện cho cô Hoài Thu ra đón ngay mới được. Lập tức một cuộc bàn luận diễn ra:
- Chắc mình sắp được thăm một cái Villa đây!^^
- Nhất định mình sẽ được đi xe 4 bánh, vì hổng có xe ôm nào chở hết 3 đứa mình được

Vừa nói xong, nhìn sang bên kia đường có một chú dẫn một con “4 bánh” (con ngựa). Ùh, thì con ngựa cũng là… “4 bánh” mà!^^ Ba người cười muốn vỡ bụng. Cuối cùng thì cũng có người ra đón về công ty nhà Xuân Hiếu. Nhà Xuân Hiếu là một công ty chuyên sản xuất kính xe hơi, có tên là Đông Kinh.

Lần này đi gặp thêm 2 nhóc nữa: nhóc Phúc (nhóc Phúc đang gây “scandal” inh ỏi trên web hockiquandoi.com vì đang cùng với Xuân Hiếu nhà 7 đòi “kill” qua “kill” lại trên mạng về vụ về Củ Chi này! Về đây mới biết Phúc là em của Xuân Hiếu!^^) và nhóc Hùng. Hai nhóc này cũng đã có đi off-line ở chùa rồi nên cũng không lạ lắm. Rồi gặp thêm chị Hiền, lần này chị Hiền phải làm “faci” cho cả nhóm rồi, vì có ai là thổ địa vùng này rành như chị Hiền đâu?

8h55: Cả nhóm lên xe taxi về nhà bà Xuân Hiếu. Mọi người ai cũng háo hức. Lập tức “kịch bản chi tiết” cho chương trình được lập ra ngay:
- Chúng ta sẽ chơi “team-building” bắt gà tại vườn nhà ông Xuân Hiếu
- Trước khi chơi “team-building” chúng ta sẽ nhảy bày Rasasayang
- Sau đó chúng ta sẽ chơi chò trơi vận động bằng cách “smackdown” (vật lộn) với mấy con heo rừng
- Trò chơi lớn sẽ bao rồm vượt hàng rào nhà của ông, bắt gà của ông để nướng và sau đó là vật lộn với mấy con heo rừng
- Sau đó còn có tiết mục bắt dế cơm để nướng – cái này của Xuân Hiếu đề nghị
- Đến chiều thì chúng ta sẽ đi qua công viên nước để tắm, trước khi tắm chúng ta sẽ nhảy bài “Con nòng nọc”
Vậy là kịch bản “sơ sơ” đã được lập ra! Nhưng cả nhóm ai cũng biết chắc chắn sẽ có một ngày thật vui vẻ sắp diễn ra nên ai cũng háo hức!

9h30: Tới nhà của ông Xuân Hiếu rồi! Chà! Trước khi bước vào vườn nhà ông đã thấy mấy chục chú heo rừng con ủn ỉn nằm la liệt xung quanh mặt đất, đi thêm vài bước nữa là mấy con heo mẹ đang nằm ngủ. Oa, nhìn nó khỏe quá, không biết “smackdown” có lại hay không? Hay là chọn mấy chú heo con “smackdown” cho chắc thắng!^^

Vườn nhà ông trồng rất nhiều cây, cây đu đủ, cây bưởi, cây chuối, cây nào cũng có trái cả, nhà 7 mình mà xuống đây là sẽ ăn thật nhiều cho mà xem. Rồi cả nhóm được thưởng thức món mía do bà Xuân Hiếu trồng, mía thật là mềm và ngọt. Vậy là mình đã có cơ hội trổ tài róc mía cho mọi người ăn, róc một chúc xíu là đã được 2 cây! Hì, lâu quá không làm! :D. Minh Đức còn nhanh trí, “Phải chừa lại cho mấy bạn kia nữa chứ!”.

Sau đó, cả nhóm còn được cô Hoài Thu dẫn vào xưởng sản xuất xe hơi, tận mắt chứng kiến quy trình làm kính xe như thế nào. Từ khâu mua kính về, uống cong kính, đổ keo,… Đúng là muốn làm một cái kính xe quả là không đơn giản, phải chảy qua rất nhiều công sức, giai đoạn,… mất rất nhiều thời gian.

Buổi trưa: Oa! Hôm nay xuống đây được ăn nhiều quá! Nhưng thích nhất là được ăn những cái mà do chính tay mình “vừa mới hái”. Mía thì do bà trồng, rất nhiều, chỉ cần lấy dao ra chặt, sau đó dùng dao róc, đưa mỗi người một khúc ăn luôn cho ngon!^^ Đu Đủ cũng tại cây.

Thích nhất là lúc đi bẻ lá ở ngoài rừng trúc để về nhà ăn với thịt gà, cả nhóm còn hái được 3 quả Gấc còn trên cây nữa. Bữa ăn diễn ra rất vui vẻ vì được ăn những cái bánh xèo mà chị Hiền “faci” làm cho vừa mới ra lò, ra được cái nào là ăn ngay cái đó, ăn tại chỗ nên không sợ bị nguội.

Đến sau cùng nhất là Lan Nhi, mới học xong là chạy ngay lên nhà ông Xuân Hiếu, cũng mai là cả nhóm đã biểu quyết khi nào Lan Nhi đến mới ăn trưa. Lan Nhi đến còn mang theo rau câu và nhãn nữa (cám ơn cô Cúc!^^)

Đi chuyến này ngoài ông, bà, cha Xuân Hiếu ra, còn gặp một nhân vật rất đặc biệt đó là Xuân Hương, em gái của Xuân Hiếu.
- Em học lớp mấy rồi?
- Em học lớp lá 3
- Lớp lá 3 là lớp mấy?
Xin lỗi vì khi còn nhỏ anh vào học thẳng lớp 1 luôn nên không biết lớp lá 3 là lớp mấy nữa.
Xuân Hương rất đa tài, múa những vũ điệu của Michale Jackson rất giỏi, hát được những bài hát bằng tiếng Anh nữa.

Buổi chiều: Cuối cùng, tiết mục được mong đợi nhất cũng diễn ra! (theo như Khánh Nam thì đây là tiết mục hấp dẫn nhất!). Cả nhà cùng nhau leo lên xe hơi nhà Xuân Hiếu, xe có 4 chỗ và đội hình… 10 người được sắp như sau:
- Phía trước: Cha Xuân Hiếu, mẹ Xuân Hiếu, Minh Đức và Xuân Hương
- Phía sau: Hùng, Phúc, Khánh Nam, Xuân Hiếu, Lan Nhi, chị Hiền “faci” và cuối cùng là mình
Có lẽ chưa ai trong nhóm mình thấy được cái cảnh 10 người mà nhét vào một cái xe hơi 4 chỗ.

Đi khoảng được 10 phút thì công viên nước cũng hiện ra trước mặt, công viên cũng như ở Đầm Sen nhưng hơi ít trò chơi hơn một chút. Giá vào cửa cũng khá đắt, 45k/người lớn. Và dĩ nhiên, cả nhóm mình đi thì ai cũng được xem là “người lớn” hết rồi.

Cả nhà ai cũng hào hứng, vì dù sao sau tiết mục này là sẽ quay về nhà thầy Nhân rồi nên có thể đây là tiết mục cuối cùng.

Ít hôm nữa, nếu cả nhà 7 mình về Củ Chi chắc chắn là sẽ vui lắm, Sài Gòn không thiếu những công viên nước như thế này, nhưng dù sao, về với Củ Chi chúng ta sẽ được trải nghiệm một không khí khác, một không gian khác, cùng với những người bạn trong học kì quân đội.

Dự định chúng ta sẽ đi chính thức vào chủ nhật 30/08/2009. Hoặc 02/09/2009 (theo đề nghị của đồng chí Đôrêmon). Kịch bản chi tiết sẽ được gửi đến mọi người sau!

PS: Còn một số hình ảnh do Lan Nhi chưa gửi nên sẽ up lên cho mọi người xem sau.
 
18/8/2009
Hồ Quốc Nam - Tiểu đội 7

Thứ Năm, 9 tháng 7, 2009

Học kì trong quân đội: Ngày IX, SYC’s Day & Ngày X, Cảm ơn cha mẹ

Nhà 7 thân mến! Vậy là học kì trong quân đội 10 ngày ngắn ngủi đã qua rồi! Lúc anh viết entry này thì các em ai đã trở về nhà nấy. Ai cũng trở về với cuộc sống thường nhật của mình. Sáng sớm hôm nay thức dậy, có em nào thức lúc 5h sáng không? Có em nào gấp nội vụ một cách “vuông vức như những viên gạch không”?
 
Hôm nay chẳng còn bị anh Nam đánh thức lúc 5h sáng nữa. Chẳng phải chạy xuống sân tập thể dục hay nhảy “cà tưng, cà tưng” như thằng khùng nữa (Tuấn Phong TĐ7). Chẳng phải ăn những bữa cơm mà các em than là “nuốt không nổi”. Chăn, mền, quần áo thơm tho hơn, nhà vệ sinh sạch sẽ hơn.

Trở về nhà sau 10 ngày Học kì trong quân đội mà anh cứ tưởng đó là một giấc mơ. Giấc mơ của những con người chiến thắng và trưởng thành lên nhiều hơn. 10 ngày qua là những ngày hạnh phúc nhất cuộc đời anh đó các em àh! Có lẽ anh mãi mãi chẳng bao giờ quên những ngày qua. Các ơn các em trai, em gái của anh đã cho anh 10 ngày tuyệt vời nhất.

Các em biết không? Hôm qua là ngày chia tay các em, anh không khóc tí nào, dù chỉ là một giọt nước mắt. Anh không biết tại sao nữa! Trước đây các em thường la anh là, “Anh Nam mít ướt quá àh! Hở tí là khóc!” đêm qua anh đâu khóc tí nào đâu! Anh phải mạnh mẽ lên, anh phải đủ tỉnh táo để ngắm nhìn những khuôn mặt của các em vào những giờ phút cuối.

Tạm biệt các em! Tạm biết các em thân yêu của anh! 
 
09/7/2009
Hồ Quốc Nam

Thư chị Linh gửi cho các em!

Tiểu đội 7 – Hãy nói lời yêu thương, hãy bài tỏ tình cảm khi còn có thể!!

- Đức, chị yêu em!
- Tuấn Anh Bi, chị yêu em!
- Phong, chị yêu em!
- Thư, chị yêu em!
- Hào, chị yêu em!
- Thương, chị yêu em!
- Khôi, chị yêu em!
- Khoa, chị yêu em!
- Long, chị yêu em!
- Hiếu, chị yêu em!
- Nam, chị yêu em!
- Đạt, chị yêu em!
- Tường, chị yêu em!
- Phương, chị yêu em!
- Nhi, chị yêu em!
- Tú, chị yêu em!
- Anh Nam – Điều phối viên – anh cả của nhà 7 – em yêu anh!

Mình yêu cả nhà 7, yêu nhiều, nhiều lắm luôn!!!
“Già” nhất nhưng cũng lùn nhất! – chị Linh nè! Chị không ngờ tuy lớn tuổi nhưng mấy đứa vẫn coi chị như bạn vậy, hòa đồng, suốt ngày mấy đứa nhóc cứ chọc chị. Nào là “Đôrêmon”, nào là “chị Linh lùn”, “chị Linh lăn chứ đâu có đi đâu!”, “chị Linh cao lắm nên phải đứng cuối hàng!”…

Nhiều, nhiều lắm! Mấy nhóc cứ chọc chị và chị đã biết rằng đứa nào cũng quý chị, cũng thương chị, cũng kính trọng chị hết! Chị vui lắm, không ai ghét chị hết! Chị thương mấy đứa nhiều lắm, tất cả đều bằng nhau hết, đứa nào đứa nấy như em trai, em gái bé bỏng của chị.
(mặc dù chị biết là một số đứa chẳng chịu coi chị là chị đâu bởi vì cái tính nhí nhố, lóc chóc, và cộng thêm cái chiều cao đầy khiêm tốn của chị nữa)

Chị biết tiểu đội mình hay có xích mích người này, người kia với nhau nhưng chị thì không muốn thế chút nào, tại sao chúng ta không rộng lượng một chút, bỏ qua cho nhau một chút để cho những hiểu lầm biến thành một thứ thuốc của tình bạn, của lòng yêu thương và vị tha. Đó như chị nè, dù Đức có nói gì, dù Thương có biểu hiện như thế nào, hay Phong, Khoa,… lúc nào cũng nói bậy,… chị luôn bỏ qua hết, chị biết là đứa nào cũng không có ý xấu, chỉ là hơi vội vã, lóc chóc một tí. Nhưng chị đã không để trong lòng, không trách móc ai hết, vẫn vui vẻ, vẫn cười và vẫn thương mấy đứa!

Để ý thì biết, có bao giờ chị có biểu hiện ghét bỏ 1 đứa nào chưa? Chưa phải không? Thế tại sao các em lại không như chị nhỉ? Nếu vậy nhất định nhà 7 mình nhất định là perfect luôn!

Chúc mấy nhóc sẽ trưởng thành hơn ha, học hành giỏi nè và luôn vui vẻ nữa! Không biết khi nào chúng ta sẽ gặp lại, không biết khi nào có thể quây quần như thế này, vui như thế này không?

Chị nhớ quá, nhớ tất cả mọi thứ, nhớ mấy câu cheers vui ơi là vui, nhớ những bữa cơm bộ đội, nhớ những bài tập thể dục, tập võ, nhơ trung đoàn 88, nhớ SYC, nhớ cả SIA yêu thương, chị nhớ tất cả mọi người, chị yêu tất cả mọi người… Hãy sống tốt! 
 
09/7/2009
Hồ Quốc Nam

Thứ Ba, 7 tháng 7, 2009

Học kì trong quân đội: Ngày VIII, Cộng đồng

Học tập và Hành động vì cộng đồng!

Nhà 7 thân mến! Vậy là chúng ta đã kết thúc một ngày với những chuyến đi làm tình nguyện đầy thú vị rồi đúng không các em?

Hôm nay là ngày đầu tiên kể từ khi chúng ta rời xa trung đoàn E88, rời xa nơi thao trường huấn luyện đầy cam go và thử thách. Các em trở về với trung tâm SYC, trở về với mái ấm, không còn những tiếng còi báo thức dậy lúc 5h sáng, không còn những tiếng kêu bắt gấp nội vụ đinh tai, nhức óc mà các em phải nghe mỗi buổi sáng hàng ngày, không còn phải ăn uống mà phải xếp hàng, lại còn cầm cả chén, cả đũa, cả ghế ngồi nữa chứ!

Về với ngôi nhà lớn SYC, điều đó cũng đồng nghĩa là các em đã đặt một nữa bước chân về nhà mình rồi đấy! Hôm về TP, khi đi gần tới TP.HCM, nhiều em đùa với anh: “Anh Nam ơi em bắt xe ôm về nhà nha! Chỉ khoảng 20 nghìn thôi là em về tới nhà rồi!”. Như vậy là thời gian mình ở bên nhau còn rất ít đúng không các em? Vỏn vẹn 2 ngày nữa thôi là anh em mình chia tay nhau rồi.

Hôm qua tiểu đội mình đã chia tay 2 thành viên: Đăng Khoa và Nguyên Phương. Khoa có hứa là sẽ quay lại trong đêm chia tay, còn Nguyên Phương thì bay ra Hà Nội chắc không quay về được. Như vậy là kể từ đây nhà 7 ta chính thức chỉ còn có 15 người, 15 tính cách. Anh tin rồi chúng ta sẽ còn gặp lại nhau nhiều, kết thúc Học kì trong quân đội đâu có nghĩa là kết thúc tất cả đúng không các em?
 
07/7/2009
Hồ Quốc Nam

Semester in army in my friend’s memory

One has said, “Ten days cannot change one’s whole personality” but I believe it does. It's believed that anyone of us used to hear or familiarize with the concept “military” once or many times, from heroic stories of our ancestors or previous generations.

I think that I am far luckier than lots of my friends. Because I not only heard about many wars of descendants but also I really did take part in that environment. Ten days for me is too enough to make one significant step, a really shift in my life. I can tell you that those days could change enough whole my life - ten days in SIA or Semester in army.

I had never been away from my parents and lived my own life for many days as the time I was joining in military course. At the beginning, everything seemed obviously difficult for me to be acquainted with. My training field was Regiment 88 where served people who register for military course like me. In my memories, it was the “worst” place in which I used to live. I now back to my ordinary life. However, I still can remember clearly how inconvenient and uncomfortable condition I experienced on the first day at the Regiment 88 though. The facilities were very decrepit and equipment was sure rudimentary. Furthermore, none of modern electrical appliances allowed to be carried with their owners such as television, computer even a mobile phone. Without them, many teenagers maybe could not endure even a day.

We all were modern kids forcing to live as exactly as real soldiers’ lives in severe conditions. However, those hardships reminded me of my previous generation, the generation of my grandfather and my father far many years ago. Their whole lives were full of scare, death, blood, sometimes tears… Actually, in wartime, they had to survive in harshest conditions than ever, year after year, not just only ten days as I put myself in some little experiences.

One of my unforgettable memories about ten days in military course was the time when all of us had meal together in a big hall. Not only the army environment but also the food was unfamiliar with me. It was not delicious at all, or should I say, unable to swallow, yet, it also evoked my contented feeling of enjoying my mother’s dishes. Nonetheless, I was quite a bit proud of myself that I was one of minorities who could get used to the food after the first meal. Most of my friends promised themselves that they did not eat even a little of rice.

However, after two days, most of them gradually accepted what brought in to eat, as soon as they could not stand their hunger. As a result, none of them dared to complain about the food anymore and ate joyfully in all the days left. Eventually, I was very pleased to have drawn out myself a precious lesson that instead of continuing pleading my parents for any extravagant things. I should respect what I am having at the present and be satisfied with them.

SIA in my memory
In first five days of the training course, I had been trained so hard so that to become a good soldier. I had been teaching many of interesting things, including difficult and challenging lessons. My favorite lesson was learning how to use gun to make a shoot directly and exactly to the target. However, in my opinion, the lesson itself was not much different from our real lives. We could not reach out our goals if we were not prepared as well and ready to do. In the contrary, the lesson of which I most afraid was overcoming high hurdles and deep holes.

Yet, it was not an easy thing that anyone could get through. Unfortunately, all the soldiers forced to take practice as a compulsory part. Not any exception, I found it was rough enough for a girl like me to jump over them. Nonetheless, I did not give up and become more steadfast in my pursuit of passing those obstacles. I tried plenty of time and at last, my attempt was not useless and wasteful, as I really won by my own. Actually, it was just like how we coped with our problems in our lives and how we managed to overcome it. Then, no matter what happened, as a matter of facts, I still believe “Where there is a will, there is a way”.

The remaining days in SIA were the most important and valuable ones of all. I had an opportunity to expose myself to reality through variety of charity works such as visiting several orphanages and nursing house. As a matter of facts, nowadays, teenagers usually are rather selfish and lack of social awareness. I confess myself that I once used to be one of them. I used to spend most of my time studying at school and even extra-classes. I had not had much time to concern for others and gradually became a weird person.

However, my perception of life and my personality have changed since my visit to the center for the old-aged pensioners. During the time, I had a chance to make acquaintance of one old man who was almost 80 years old now. I absolutely shocked when I heard that he had gone here for 20 years ago and lived in this place from then on. Without any visitors or contact from his relatives. I felt sorry for the man and thought of his son, maybe he was a culpable one. Much or even little, I suddenly thought of my parents who sacrificed all their lives for me. When I thought of them, who lived along with the motion of time, they became older and older as the time passed. I promised myself I would not let them down.

In my opinion, I think ten days of spending in the SIA can be worth as a year of studying in academic or in my school. I have learned how to be self-respect and satisfied with what I have today. I love my parents more than I used to. They are the most important people who have always encouraged me as soon as I am broken down. Moreover, I have already known how to overcome the “hurdles” of life by my own strength. Everyday in SIA is an invaluable lesson that will definitely help me in the future when I am no longer as a kid and become a mature person. I believe that I have a well-prepared package to start my long journey of my own life.

N&L - In Love we trust

Saigon, Vietnam and Massachusetts, United States

07/7/2009
Hồ QUốc Nam

Chủ Nhật, 5 tháng 7, 2009

Học kì trong quân đội: Ngày V, Khát khao

THƯ GỬI NHÀ 7 YÊU THƯONG

Tối ngày 03/07/2009, đêm thứ 5 trong HKQĐ

Các em trai em gái của anh àh! Tối đêm nay đã là đêm thứ năm mình ở trong Học kì quân đội rồi đó đúng không các em? Như vậy là đã một nữa chặng đường đã qua rồi. Năm ngày có phải là một chặng đường không các em? Năm ngày qua có biết bao nhiêu sự kiện đã xảy ra. Các em của anh giờ đã trưởng thành lên thấy rõ…

Giờ đây tuy mới trải qua một nữa chặng đường của Học kì trong quân đội nhưng anh từng phút, từng giờ đã nghĩ đến giây phút chia tay các em. Giây phút mà những đứa em bé nhỏ của anh sẽ trưởng thành và trở thành con ngoan trò giỏi. Anh tin rồi ai trong tiểu đội mình rồi cũng sẽ trở nên ngoan ngoãn hơn. Ai cũng trở thành “thép” được chui rèn trong Học kì quân đội.

Sắp chia tay rồi các em có giận gì anh không? Anh nhớ lại nhiều lúc đã bắt phạt các em, đứa thì chéo chân thụt dầu, đứa thì chạy lòng vòng. Nhưng các em của anh ngoan lắm, bị phạt nhưng sau đó các em lại vui vẻ trở lại bình thường. Không ai có vẻ oán trách anh cả.

Anh vẫn thường khen Tiến Đạt là người ngoan ngoãn nhất đội mình vì Tiến Đạt ngoan ngoãn, biết quan tâm, chia sẽ với mọi nguời. Nhưng đối với anh, các em trai, em gái bé nhỏ của anh ai cũng ngoan ngoãn hết.

Anh thương Phong vì Phong rất biết nghe lời anh.
Anh thương Long vì Long rất thành thật.
Anh thương Minh Đức vì Minh Đức là đứa bé anh coi như em trai.
Anh thương Tiến Đạt, anh thương Tuấn Anh vì hai đứa rất ngoan ngoãn, lại còn hay xách ghế, xách chén đũa cho các bạn trong đội nữa chứ.
Anh thương Thiên Hào vì em là người có sức khỏe kém nhất đội. Sau Học kì quân đội này Thiên Hào phải phẫu thuật lồng ngực trong bệnh viện nữa.

Mỗi người trong đội chúng ta đều có những đức tính tốt riêng của mình cả! Anh yêu tất cả mọi người!

Các em hãy cùng anh ngắm nhìn lại chặng đường mà chúng ta đã trải qua ngày hôm nay nhé!

05/7/2009
Hồ Quốc Nam

Học kì trong quân đội: Ngày VI, Ước mơ

Các em của anh àh! Vậy là hôm nay là ngày cuối cùng mình ở trong quân đội rồi đúng không các em. Sáu ngày trôi qua, sáu ngày hành trình, sáu ngày gian nan và học hỏi. Tất cả tụ lại thành một điều duy nhất: “Anh mong tất cả các em trai, em gái của anh rồi ai ai cũng sẽ ngoan ngoãn hơn. Xứng đáng là “thép” được chui rèn trong Học kì quân đội.

Ngày mai là mình hành quân rừng rồi! Anh sẽ không còn đi theo các em tò tò như giữ trẻ từ mấy hôm nay nữa. Các em phải tự quản lý nhau, tự đi trong rừng, tự đi qua một hành trình mới nhé! Ngày mai chắc chắn sẽ là một ngày gian khó của các em đây. Đêm nay các em phải thức hơi khuya hơn so với những ngày thường vì mình đã tham gia chương trình, “Giã từ sự gian dối”. Mai là mình cũng phải thức dậy từ 5h sáng, tập thể dục buổi sáng, cũng nhặt rác, nội vụ… những công việc mà cứ lặp đi, lặp lại từ lúc các em vào đây học tới giờ.

Mới mấy ngày trước đây thôi đứa nào đứa nấy ngơ ngơ ngác ngác vì không biết Học kì quân đội là cái gì? Mới chỉ có nghe thầy Nhân, Ti vi, báo đài nói là hấp dẫn lắm nên các em cũng háo hức tham gia. Nhưng mới được 2 ngày đầu thôi là có đến mấy đứa đòi bỏ cuộc. Để anh xem nha:
- Thiên Hào đòi bỏ cuộc trước nhất vì em không ăn được thức ăn trong đây. Em nói em nhớ mẹ. Anh nhớ những ngày đầu tiên Hào nói với anh, “Anh Nam ơi trong đây rồi mình ăn ở mô? Rồi mình tắm như thế nào?”. Vậy là 6 ngày trôi qua em đã tự mình trả lời được các câu hỏi của mình rồi nhé Hào. Anh thấy em đã có thể tự ăn uống, giặt giũ như các bạn khác rồi đấy. Hào cần phải cố gắng lên thật nhiều em nhé!
- Đăng Khoa là người thứ hai vì em chê trong này chán, không bằng của em ở nhà. Đúng rồi Khoa ơi! Môi trường quân đội rèn luyện gian khổ như thế này thì làm sao mà bằng nhà mình được hả em? Nhưng đến hôm nay anh tin Khoa đã dần quen với cuộc sống nơi đây rồi đúng không em? Chẳng có việc gì khó cả, quan trọng là mình nghĩ nó như thế nào thôi Khoa ạh!
- Người thứ 3 cũng là người cuối cùng đòi về là Tuấn Phong. Phong than thở với anh, “Em phải đi về thôi, trong này không có chỗ ỉa! Em mà ở đây thêm vài ngày nữa là em bị rách ruột mất”. Phong ơi, em có biết 210 chiến sĩ SIA của chúng ta ai cũng phải ăn, mặc, ở, sinh hoạt tương tự như nhau không em? Anh tưởng Phong sẽ đưa ra lí do gì thuyết phục để đòi về, ai ngờ Phong đưa ra một lí do “quý tộc” quá, mãi đến hôm nay sau 2 ngày rồi anh thấy em cũng không còn than vãn chuyện đó nữa. Chúc mừng Phong vì em đã vượt qua thử thách.

Bây giờ thì chắc các em không còn ai muốn bỏ cuộc giữa chừng nữa đúng không các em? Bằng chứng là lúc nãy Thùy Linh và Khánh Nam bị thầy Nhân đuổi về thì các em, nguyên đội chúng ta đã kéo nhau đi xin thầy Nhân “giảm án”. Cuối cùng thì Thùy Linh và Khánh Nam cũng ở lại với chúng ta, các em vui lắm phải không? Các em đoàn kết lắm, anh rất tự hào về các em!

Chúng ta hãy cùng nhìn lại hành trình của ngày hôm nay cũng chính là ngày cuối cùng trong quân đội nhé! Hôm nay là một ngày thật dài đấy!

05/7/2009
Hồ Quốc Nam

THƯ GỬI NHÀ 7 YÊU THƯONG

Học kì trong quân đội: Ngày V, Khát khao

Tối ngày 03/07/2009, đêm thứ 5 trong HKQĐ

Các em trai em gái của anh àh! Tối đêm nay đã là đêm thứ năm mình ở trong Học kì quân đội rồi đó đúng không các em? Như vậy là đã một nữa chặng đường đã qua rồi. Năm ngày có phải là một chặng đường không các em? Năm ngày qua có biết bao nhiêu sự kiện đã xảy ra. Các em của anh giờ đã trưởng thành lên thấy rõ…

Giờ đây tuy mới trải qua một nữa chặng đường của Học kì trong quân đội nhưng anh từng phút, từng giờ đã nghĩ đến giây phút chia tay các em. Giây phút mà những đứa em bé nhỏ của anh sẽ trưởng thành và trở thành con ngoan trò giỏi. Anh tin rồi ai trong tiểu đội mình rồi cũng sẽ trở nên ngoan ngoãn hơn. Ai cũng trở thành “thép” được chui rèn trong Học kì quân đội.

Sắp chia tay rồi các em có giận gì anh không? Anh nhớ lại nhiều lúc đã bắt phạt các em, đứa thì chéo chân thụt dầu, đứa thì chạy lòng vòng. Nhưng các em của anh ngoan lắm, bị phạt nhưng sau đó các em lại vui vẻ trở lại bình thường. Không ai có vẻ oán trách anh cả.

Anh vẫn thường khen Tiến Đạt là người ngoan ngoãn nhất đội mình vì Tiến Đạt ngoan ngoãn, biết quan tâm, chia sẽ với mọi nguời. Nhưng đối với anh, các em trai, em gái bé nhỏ của anh ai cũng ngoan ngoãn hết.

Anh thương Phong vì Phong rất biết nghe lời anh.
Anh thương Long vì Long rất thành thật.
Anh thương Minh Đức vì Minh Đức là đứa bé anh coi như em trai.
Anh thương Tiến Đạt, anh thương Tuấn Anh vì hai đứa rất ngoan ngoãn, lại còn hay xách ghế, xách chén đũa cho các bạn trong đội nữa chứ.
Anh thương Thiên Hào vì em là người có sức khỏe kém nhất đội. Sau Học kì quân đội này Thiên Hào phải phẫu thuật lồng ngực trong bệnh viện nữa.

Mỗi người trong đội chúng ta đều có những đức tính tốt riêng của mình cả! Anh yêu tất cả mọi người!

05/7/2009
Hồ Quốc Nam

Học kì trong quân đội: Ngày IV, Chinh phục

Viết cho em trai và em gái của anh!

“Hôm nay anh có lời khen dành cho Tiến Đạt. Tiến Đạt ngoan, biết quan tâm đến bạn bè, hoà đồng với mọi người. Anh công bố tập thể sẽ tuyên dương Tiến Đạt trên trang web HKQĐ cho tất cả mọi người biết.”

“Hôm nay Tuấn Anh cũng rất ngoan! Khi ăn cơm xong do một số bạn trong đội đi ra ngoài mà quên xếp ghế lại, Tuấn Anh đã xếp ghế cho các bạn lại một chỗ. Tuấn Anh cũng biết rửa chén cho những bạn ăn xong nhưng lại đi ra ngoài, không rửa chén. Nếu cuộc sống có thang điểm 10 thì Tuấn Anh xứng đáng được 10 điểm.”

“Hôm nay Tuấn Phong chưa ngoan lắm, vẫn còn hay cự cãi với một số bạn trong đội. Anh đã bắt Tuấn Phong phải xin lỗi tất cả các bạn trong đội. Anh tin mọi người chúng ta sẽ bỏ qua cho Tuấn Phong. Chiều đến Tuấn Phong bị say nắng, mọi người chạy lại hỏi thăm. Anh đã dẫn Tuấn Phong đi vào BV quân đội. Chiều đến Tuấn Phong đã khỏe lại và tham gia team-building rất nhiệt tình. Các bạn đã thấy được sự tiến bộ của Tuấn Phong. Em hãy cố gắng lên nhé!”

“Hải Long cũng vậy! Em đã tiến bộ rất nhanh, anh tin em sẽ không làm cho các bạn khác sợ hãi hay lo lắng khi tiếp xúc với em nữa. Cố gắng lên Hải Long nhé! Em tiến bộ nhanh lắm và anh tin Hải Long sẽ không làm anh thất vọng! Em đã hứa với cha mẹ, anh và thầy Nhân là sẽ không bao giờ đụng đến thuốc lá nữa. Em đang làm được việc đó! Em còn tâm sự về cả chuyện gia đình của em cho anh nghe nữa. Em rất thật thà, người thật thà thì chắc chắn sẽ được mọi người yêu mến đúng không em?”

“Anh phê bình Đăng Khoa! Đăng Khoa đã biết trong quân đội tuyệt đối không được chơi bất cứ hình thức cờ bạc nào nhưng Đăng Khoa vẫn dám cùng một số bạn bên TĐ8 chơi đánh bài. Anh nghe anh Tiểu đội trưởng nói lại. Anh phạt Đăng Khoa thục dầu chéo chân 20 cái. Đăng Khoa đáng khen vì khi anh hỏi “Ai trong Tiểu đội mình đánh bài? Tự động bước ra khỏi hàng cho anh!”. Đăng Khoa đã rất dũng cảm và bước ra. Anh tin Đăng Khoa đã biết được lỗi lầm của mình. Cố lên nhé em! Anh tin rồi em cũng sẽ tiến bộ!”

Ngày hôm nay là một ngày mới được mở đầu bắng những giọt nước mắt. Các em đã viết thư từ đêm hôm trước và sáng sớm hôm nay là ngày tiễn thư đi. Cha mẹ của các em rồi chắc chắn sẽ nhận được thư của các em thôi. Anh đã thấy những giọt nước mắt lăn dài trên những khuôn mặt của các em. Mạnh mẽ nhé các em trai, em gái của anh. Các em có biết anh đã viết gì lên “Trái tim yêu thương” của Tiểu đội mình không? Anh đã viết, “Anh yêu tất cả các em trai, em gái của anh!”.

Hôm nay Tiểu đội mình đã có một ngày thật vui và ý nghĩa đúng không em? Sinh nhật của Nguyên Phương, cả tiểu đội biết được, chẳng có gì làm quà và cũng chẳng chuần bị chu đáo từ trước. Tất cả mọi người cùng hát “Happy birthday to you” cho Nguyên Phương. Lấy nước uống Revive thay cho nước ngọt, cô ca hay các thức uống xa xỉ khác. Thùy Linh cũng hát bài hát “Happy birthday to you” bắng tiếng Hoa cho Nguyên Phương. Tiểu đội mình thật đoàn kết khi mừng sinh nhật Phương đúng không em? Tất cả cùng hát, tất cả cùng vui. Đến ngày 04/07 này đội mình sẽ tổ chức sinh nhật cho Minh Đức. Khi tổ chức sinh nhật cho Phương, anh thấy 2 đứa nhìn anh có ý như nhắc nhở, “Cũng sắp tới sinh nhật em rồi đó!”. Anh biết chứ, anh đang “bí mật” với em đó. Thương Thương tiểu đội phó cũng biết, anh với Thương Thương đang “lên kế hoạch” cho sinh nhật của 2 em. Chờ xem điều “bí mật” đó nhé!

05/7/2009
Hồ Quốc Nam

Thứ Sáu, 3 tháng 7, 2009

Học kì trong quân đội: Ngày III, Nỗ lực

“Anh Nam ơi em thèm thịt cá Bông lao quá! Em thèm bò lúc lắc, beaf steak!”. (Nguyễn Thiên Hào TĐ7)“Hôm nay ăn cơm ngon quá anh Nam ơi!” – Trương Tuấn Anh, Phạm Nguyễn Đăng Khôi. (Giờ ăn cơm chiều)
“Anh Nam ơi em bị mất quần rồi!” - (Thạch Kim Anh Tú, sau khi đi tắm vào buổi chiều)

“Khi nào về tới thành phố em sẽ mời mọi người ăn phở do chính tay em nấu”. (Trương Tấn Phong TĐ7)

“Em cảm thấy mình có lỗi với gia đình vì em chưa làm gì được cho gia đình mình cả!”. (Trương Tấn Phong TĐ7) – “Chương trình hát với yêu thương”

Vậy là đã 3 ngày con đã rời xa nhà rồi đúng không cha mẹ? Ba ngày, một khoảng thời gian không dài lắm nhưng đối với con những ngày qua đúng là cả một hành trình dài. Con bắt đầu cảm thấy nhớ những món ăn mà mẹ mỗi ngày đều nấu cho con. Thức ăn của mẹ ngon lắm nhưng không hiểu sao mãi đến bây giờ con mới nhận ra điều đó!

Cha mẹ à, hôm nay con đã được tham gia một bài học về bản lĩnh, ý chí của tuổi trẻ. Con đã hiểu được bất kì con người thành công nào cũng cần có tính kiên định, vì kiên định giúp cho ta rèn luyện bản thân, và chiến thắng bản thân là điều khó khăn nhất phải không cha mẹ? Con cũng đã học cách đối mặt với thử thách vì đối mặt với thách thức để tiến bộ và vươn lên. Kiên định, bản lĩnh, ý chí và cơ hội là những điều mà chúng ta phải luôn luôn học hỏi và nắm lấy để trở thành một con người thành công trong cuộc sống.

Hôm nay con và các bạn đã cùng tham gia huấn luyện bắn súng AK. Mỗi chúng ta ở đời này đều có một “mục đích” nhất định, ai cũng nhắm tới những mục tiêu riêng của mình, nhưng quan trọng nhất ai là người bắn trúng mục tiêu.

Hôm nay cũng là ngày mà tiểu đội con tham gia biểu diễn trong tiết mục “Hát cho yêu thương”. Con đã thấy được giá trị của tình bạn, tinh thần tập thể và con biết cách làm việc nhóm cùng nhau để đạt được mục tiêu chung một cách hiệu quả nhất.

Chúng con đã cùng nhau khóc sướt mướt vào những giờ phút cuối cùng của chương trình văn nghệ “Hát cho yêu thương”. Khi những ngọn đèn cầy le lói sáng trong đêm tối, khi tiếng nhạc êm diệu nhắc cho con nhớ về mẹ cha, những con gió rừng nhè nhẹ thổi làm đung đưa 100 con hạc giấy được mắc trên những góc của sân khấu nhắc cho con nhớ về những lỗi lầm mà con đã gây ra, về cha mẹ và về những kỉ niệm buồn vui của gia đình của mình. Con thương cha mẹ lắm, giờ thì con đã hiểu giá trị của tình cảm yêu thương của cha mẹ, về những lời mắng “yêu” mà cha mẹ đã dành cho con.

Con cảm thấy đau đớn, xót xa trước hoàn cảnh của những chiến sĩ bạn con. Những chiến sĩ bạn con, có người chỉ còn cha, có người có mẹ cũng đồng thời là cha, có người không còn cả cha lẫn mẹ và đang sống chung với bà ngoại. Con nghe những bức thư của các bạn, hiểu được hoàn cảnh gia đình của các bạn, con càng thương yêu các bạn của con hơn, càng yêu thương cha mẹ nhiều hơn bao giờ hết… 
 
03/7/2009
Hồ Quốc Nam

Học kì trong quân đội: Ngày II, Thao luyện

Thưa cha mẹ, hôm nay đúng là một ngày thật mệt mỏi nhưng cũng thật nhiều niềm vui đối với con. Ngày hôm nay chúng con đã bắt đầu được thao luyện để trở thành một chiến sĩ thật thụ.

Con đã trải nghiệm được cuộc sống trong quân đội. Con bắt đầu hiểu được giá trị của những vật chất và tinh thần mà cha ông cha ta đã đánh đổi để đem lại cuộc sống êm ấm cho chúng con ngày hôm nay. Con đã hiểu được truyền thống quý báo của anh bộ đội cụ Hồ. Tấm gương đạo đức của bác Hồ kính yêu. Vậy là thật nhanh, ngày thứ hai trong quân đội đã trôi qua. Càng ngày còn càng thấy mình lớn lên từng phút, từng giờ.

Hôm nay chúng con đã dần dần thích nghi với cuộc sống trong quân đội. 5h sáng, dưới tiếng còi báo thức của trung đoàn, cả tiểu đội thức dậy, quân trang, quân phục được sắp xếp vào một góc gọn gàng. Con đã bắt đầu cảm thấy ngon miệng khi ăn những thức ăn đạm bạc mà mới hôm qua đây con không thể nào nuốt nổi vì hôm nay con đã hiểu được giá trị của sức lao động con người phải bỏ ra.

Tuấn Anh nói với anh Nam, “Cơm hôm nay ngon quá ha anh Nam!”, các bạn con cùng xúm nhau lại chọc Tuấn Anh, “Không phải đâu! Tụi mình đang ăn “mầm đá” đó!”. Hôm nay cũng là ngày mà Hải Long đã bắt đầu thấy thoải mái hơn với việc cai nghiện thuốc lá. Long đã hứa với anh Nam và các bạn là Long sẽ bỏ được và con tin vào điều đó vì con thấy được sự cố gắng trong đôi mắt của Long. Cố lên Long nhé!

Các con đã bắt đầu đầu lớn lên rồi đấy đúng không cha mẹ? Con đang cảm thấy hạnh phúc vì điều đó và con tin cha mẹ sẽ hài lòng về chúng con.

Đêm nay chúng con vui lắm vì chúng con đã nhận được những bước thư chan chứa tình cảm mà cha mẹ đã gửi cho chúng con. Cha mẹ hãy theo dõi từng bước chân của chúng con cha mẹ nhé! 
 
03/7/2009
Hồ Quốc Nam

Thứ Tư, 1 tháng 7, 2009

Nhật kí ngày đầu tiên

Học kì trong quân đội: Ngày I, Tôi luyện

Ngày hôm nay là một ngày đặc biệt đúng không ba mẹ? Hôm nay là lần đầu tiên con rời xa gia đình trong một thời gian dài mà không có dấu chân cha mẹ ở bên cạnh.

Hôm nay cũng là ngày đầu tiên con biết thế nào là cuộc sống trong quân đội, cuộc sống không có những phần ăn sáng ngon lành mỗi khi con thức dậy vào sáng sớm, cuộc sống không có những ly sữa ngon trước khi con ngủ vào mỗi tối.

Nhưng cha mẹ ơi hãy yên tâm, hãy vững tin vào con! Con sẽ sớm trở về bên vòng tay âu yếm của cha mẹ như ngày nào. Cha mẹ đừng lo cho con nhiều vì bên con lúc này còn có các anh chị cộng tác viên, các chiến sĩ, đồng đội ngày qua ngày cùng con dãi dầu mưa nắng, chuôi rèn cùng con trong quân đội. Con sẽ trở về và sẽ trở thành “thép”, xứng đáng mà những gì cha mẹ đã dành cho con. Xứng đáng với tinh thần của Học kì trong quân đội năm 2009, “Thép đã tôi thế đấy”.

Cha mẹ hãy nhìn vào những hình ảnh dưới đây để biết hôm nay con đã làm gì? Những gì con đã trải qua? Con đã có được những niềm vui như thế nào?... Và con đang rất hạnh phúc bên vòng tay của bè bạn và đồng đội.
 
Tham gia đêm giao lưu văn nghệ chào mừng ngày truyền thống của trung đoàn E88. Nơi con sinh hoạt trong 10 ngày

Lúc này đây con đang sống giữa tình yêu thương của bè bạn, của đồng chí, đồng đội. Những người sẽ sát cánh bên con trong 10 ngày tới.

Con đang bên giường của mình, bên chiếc đèn Pin nhỏ, hí hoáy viết những dòng nhật kí cho một ngày dài thật mệt mỏi nhưng cũng thật nhiều niềm vui.

Tiếng còi của trung đoàn E88 vang lên trong đêm tối, báo hiệu giờ ngủ đã đến…

01/7/2009
Hồ Quốc Nam
http://hoquocnam.blogspot.com

Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2009

Ảnh của các chiến sĩ chúng ta (Lần cuối)


Các chiến sĩ thân mến!

Đây là ảnh của tất cả các thành viên Tiểu đội 7, trung đội 3, Đại đội 2, Bộ binh Đồng Nai.

Mã số của các chiến sĩ là Mã số sẽ xuất hiện trên Card visit.

Các chiến sĩ chúng ta cùng làm quen nhé!..



Chiến sĩ: Phạm Tuấn Anh
Mã số: BB09-07-01



Chiến sĩ: Nguyễn Dương Tiến Đạt
Mã số: BB09-07-02
Sở thích: Nghe nhạc UK,US của Britney Spears,Taylor Swift,Westlife,Linkpark...,đá banh,bóng rổ,bơi lội
Ước mơ:hướng dẫn viên du lịch



Chiến sĩ: Trần Minh Đức
Mã số: BB09-07-03
Sở thích: đọc sách với ăn uống thui
Uớc mơ là làm đạo diễn



Chiến sĩ: Phạm Nguyễn Đăng Khôi
Mã số: BB09-07-04
Sở thích: Đọc sách, nghe nhạc và game online
Ước mơ: Bác sĩ hoặc kỹ sư phần mềm



Chiến sĩ: Nguyễn Văn Thiên Hào
Mã số: BB09-07-05
Sở thích: Nhảy hip hop, chơi bóng rổ, nghe nhạc big bang,...
Ước mơ: Kiến trúc sư



Chiến sĩ: Dương Hải Long
Mã số: BB09-07-06




Chiến sĩ: Nguyễn Khánh Nam
Mã số: BB09-07-07
Sở thích:Đọc sách, xem TV
Ước mơ: Chưa có




Chiến sĩ: Nguyễn Tấn Phong

Mã số: BB09-07-08



Chiến sĩ: Trần Thương Thương
Mã số: BB09-07-09
Ước mơ : Kiến trúc sư or làm quản lý or nghiên cứu công nghệ sinh học
Sở thích : Đọc sách, vẽ, nghe nhạc



Chiến sĩ: Thách Kim Anh Tú
Mã số: BB09-07-10



Chiến sĩ: Nguyễn Cao Tường
Mã số: BB09-07-11



Chiến sĩ: Huỳnh Ngọc Thùy Linh
Mã số: BB09-07-12
Sở thích: đàn Piano, đánh võ
Ước Mơ: du lịch, công tác xã hội, cao thêm 1 chút...




Chiến sĩ: Trần Thị Lan Nhi
Mã số: BB09-07-13



Chiến sĩ: Đỗ Ngọc Anh Thư
Mã số: BB09-07-14



Chiến sĩ: Lê Xuân Hiếu
Mã số: BB09-07-15

Chúng ta còn một chiến sĩ nữa, do chiến sĩ này mới tham gia tiểu đội thôi nên chưa có ảnh!

Chiến sĩ: Trần Đăng Khoa
Mã số: BB09-07-16



Chính trị viên: Hồ Quốc Nam (Biệt danh: Lúa) ~.~
Mã số: BB09-07-00 (Anh được quyền chọn số "đệp" này :cool
Tính tình: Vui vẻ, hòa đồng
Thích đọc báo, đặc biệt là Tuổi trẻ cười.
Ước mơ: Sau này sẽ là một nhà báo giỏi, một thông dịch viên thành thạo.

Chào các chiến sĩ! Chúc các chiến sĩ vui vẻ!
From www.hockiquandoi.com

13/6/2009
Hồ Quốc Nam

Thứ Ba, 2 tháng 6, 2009

Tớ đang rất hạnh phúc

Tớ hiện đang rất bận! Nhưng cũng rất vui!
Mùa thi đang đến tớ hứa sẽ cố gắng học hết sức để không làm phụ lòng mọi người!
Tớ yêu tất cả mọi ngừơi nhất là chị của tớ!
Chị Hà ơi, em yêu chị nhiều lắm lắm! Mãi mãi là chị yêu của em nhé chị ạh!
Cám ơn anh Nghĩa, anh đã cho em một điểm tựa khi em mệt mỏi, khi cần nguời tư vấn!
Cám ơn các bạn trong phòng 111 nhà A2, KTX ĐHQG TP.HCM. Tớ sắp xa các cậu rồi, thứ 6 này tớ dọn đi, nhưng chắc tớ nhớ các cậu lắm! Buổi tiệc chia tay làm tớ rất xúc động! Mặc dù hôm đó chúng mình hơi quá chén đúng không ạh?
Cảm ơn mọi người đã ở bên cạnh tớ thời gian qua!

02/6/2009
Hồ Quốc Nam

Thứ Năm, 2 tháng 4, 2009

Ùh thì nhạc Trịnh!

Hội quán Hội Ngộ, khu du lịch Bình Quới I, địa chỉ 1147, Bình Quới, phường 28, quận Bình Thạnh, TP. Hồ Chí Minh tổ chức đêm ca nhạc tưởng nhớ cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, kỉ niệm 8 năm ngày mất nhạc sĩ (01/04/2001 – 01/04/2009). Đêm ca nhạc mang tựa đề “Rừng xưa đã khép”, được tổ chức một đêm duy nhất, với 4000 khách mời tham gia. Ban tổ chức đã phát 2000 vé đôi (vé của mình có số thứ tự ghi là 1530) miễn phí cho công chúng yêu nhạc những người mến mộ cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn.

Tham gia đêm ca nhạc có các ca sĩ: Lan Ngọc, Bảo Phúc, Trần Mạnh Tuấn, Quang Dũng, Mỹ Hạnh, Đức Tuấn, Kasim Hoàng Vũ, Hiền Thục, Bích Ngà, Tấn Sơn, Huy Trực, Thái Hòa, Thùy Dung, Quốc Việt, Hoàng Hải, Thủy Tiên, Trọng Khương, Phú Phong Trần, Vũ Đức Phước, Nghi & Anh, Trường Thư, nhóm Nguyệt Ca,…

Dự kiến đêm ca nhạc sẽ được tổ chức vào lúc 19h00, ngày 02/04/2009, tại hội quán Hội Ngộ, khu du lịch Bình Quới I.

Sau đây là một số hình ảnh chụp được trong ngày lấy vé xem nhạc Trịnh tại hội quán Bình Quới I:



Ảnh 1: Cảnh xếp hàng chờ đợi đến giờ lấy vé.

 

Ảnh 2: Dòng người lần lượt đi vào nơi nhận vé.



Ảnh 3: Một trong những người đầu tiên nhận được vé. Cô rất có kinh nghiệm trong việc xếp hàng chờ đợi!



Ảnh 4: Sân khấu, nơi các ca sĩ sẽ thể hiện trong đêm 02/04.



Ảnh 5: Những tấm vé mong đợi. Bên cạnh là anh Hải, cựu sinh viên khoa Anh Đại học Tổng hợp TP.HCM, Đại học Ngoại thương TP.HCM.
 
Bài thơ này mình làm lúc 2 anh em ngồi tâm sự nói chuyện về ĐH. KHXH&NV, nhạc Trịnh và…
 
Chúng ta…
 
Người khoa Báo, kẻ khoa Anh
 
Ngoài cái nghĩa là đồng môn, bạn hữu
 
Còn thêm cái tình là đều khoái ông Trịnh Công Sơn
 
Là anh em thì kể gì tuổi tác
 
Gọi tên nhau hai tiếng “huynh, đệ” đề huề

Tay bắt tay, lòng cười sảng khoái
 
Hẹn một ngày rồi huynh, đệ giao bôi.
 
(Câu cuối cùng bí quá nên làm đại J)

Bonus:



Ảnh 6: Hoa Kì Lân, một loại hoa có hương thơm rất kì lạ. Cây này mọc ngay gần cổng vào khu du lịch Bình Quới I. Thân cây trổ rất nhiều hoa, mình chụp một hoa làm ví dụ.


 
Ảnh 7: Cô bé này vừa ăn bánh mì vừa ngồi chờ bạn (mình thấy hình này dễ thương nên post lên cho các bạn cùng xem).


 
Ảnh 8: Đám cưới cô dâu, chú rể bên nhau thật hạnh phúc. Có rất nhiều đám cưới có cô dâu, chú rể như thế này được tổ chức tại đây.

02/4/2009
Hồ Quốc Nam

Chủ Nhật, 29 tháng 3, 2009

Cuộc hội ngộ thú vị của 103 nhân vật nổi tiếng trên thế giới


Bức tranh "Discussing the Divine Comedy with Dante"

Bức tranh cao 2.6m, rộng 6m bao gồm 103 nhân vật nổi tiếng trên thế giới cùng những di sản văn hóa nổi tiếng thế giới như Vạn Lý Trường Thành của Trung Quốc, Kim Tự Tháp của Ai Cập, bãi đá Stonehenge của Anh và những phát minh làm thay đổi nền văn minh nhân loại… đã thực sự tạo ấn tượng độc đáo, khó phai cho những ai đã từng xem qua nó.Tác giả của bức tranh là 3 họa sĩ người Đài Loan/ Trung Quốc là : Zhang An, Li Tiezi, Dai Dudu (3 người đàn ông xuất hiện trên góc phải của bức tranh: số 25, 27, 29). Bức tranh có vẻ như được lấy cảm hứng từ bức họa thời Phục hưng của Raphael mang tên “The School of Athens”, tuy nhiên mối liên quan giữa các nhân vật trong bức tranh này không sâu sắc như của Raphael.

Nhìn bức tranh và thử xem khả năng hiểu biết vĩ nhân của mình rộng cỡ nào, cũng không đến nỗi tệ!(^^)

Mọi người có thể thử xem mình có thể biết được bao nhiêu?

1. Bill Gates
2. Homer
3. Cui Jian, ca sỹ người Trung Quốc
4. Vladimir Lenin, lãnh tụ người Nga
5. Pavel Korchagin, nghệ sỹ người Nga
6. Bill Clinton, cựu tổng thống Mỹ
7. Peter the Great
8. Margaret Thatcher
9. Bruce Lee
10. Winston Churchill

11. Henri Matisse, họa sỹ Pháp
12. Thành Cát Tư Hãn
13. Napoleon Bonaparte
14. Che Guevara
15. Fidel Castro
16. Marlon Brando
17. Yasser Arafat
18. Julius Caesar, hoàng đế Roman
19. Gen. Claire Lee Chennault
20. Luciano Pavarotti, ca sỹ

21. George W. Bush
22. Hoàng tử xứ Wales
23. Liu Xiang
24. Kofi Annan
25. Zhang An
26. Mikhail Gorbachev
27. Li Tiezi
28. Dante Alighieri
29. Dai Dudu
30. Pele

31. Quan Vũ
32. Ramses II
33. Charles De Gaulle
34. Alfred Nobel
35. Franklin Roosevelt
36. Ernest Hemingway
37. Elvis Presley
38. Robert Oppenheimer
39. William Shakespeare
40. Wolfgang Amadeus Mozart

41. Steven Spielberg - đạo diễn
42. Pablo Picasso
43. Marie Curie
44. Zhou Enlai
45. Johann Wolfgang Von Goethe
46. Laozi
47. Marilyn Monroe
48. Salvador Dali
49. Dowager Cixi
50. Ariel Sharon

51. Qi Baishi, họa sỹ Trung Quốc
52. Tần Thủy Hoàng
53. Mẹ Teresa
54. Song Qingling
55. Rabindranath Tagore
56. Otto Von Bismarck
57. Run Run Shaw
58. Jean-Jacques Rousseau
59. Audrey Hepburn
60. Ludwig Van Beethoven

61. Adolf Hitler
62. Benito Mussolini
63. Saddam Hussein
64. Maxim Gorky
65. Sun Yat-Sen
66. Den Xiaoping
67. Alexander Pushkin
68. Lỗ Tấn
69. Joseph Stalin
70. Leonardo Da Vinci

71. Karl Marx
72. Friedrich Nietzsche
73. Abraham Lincoln
74. Mao Trạch Đông
75. Charlie Chaplin
76. Henry Ford
77. Lôi Phong
78. Norman Bethune
79. Sigmund Freud
80. Juan Antonio Samaranch

81. Chiang Kai Shek
83. Leo Tolstoy
84. Lý Bạch
82. Nữ hoàng Anh
85. Corneliu Baba
86. Auguste Rodin
87. Dwight Eisenhower
88. Michael Jordan
89. Hideki Tojo
90. Michelangelo

91. Yi Sun-Sin
92. Mike Tyson
93. Vladimir Putin
94. Hans Christian Andersen
95. Shirley Temple
96. Albert Einstein
97. Moses
98. Confucius
99. Ghandi
100. Vincent Van Gogh - danh họa

101. Toulouse Lautrec
102. Marcel Duchamp
103. (Osama bin Laden, phía sau George W. Bush, số 21)

29/3/2009
Hồ Quốc Nam

Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2009

Clip: Những người nhận tin nhắn rác nói gì?

Thật không may mắn! CLIP do nhóm NamHQ, Bobo và Lee Meomeo quay về mua hàng giảm giá tại DIAMOND PLAZA (entry trước) đã bị YOUTUBE cho die sau hơn 1 tuần post lên.
Không hiểu do CLIP đã vi phạm luật post CLIP của YOUTUBE hay là bên DIAMOND PLAZA đã phản ứng buộc YOUTUBE phải tháo CLIP xuống?
Chúng ta cùng đến với một CLIP khác do Đình Khánh, sinh viên Báo chí thực hiện:


 Chúc các bạn vui vẻ và có một ngày làm việc hiệu quả!

20/3/2009
Hồ Quốc Nam

Thứ Bảy, 14 tháng 3, 2009

Cách post clip YouTube vào blog


Một ví dụ cho việc post Video lên youtube.com (bài này nghe cũng được):

-------------------------------------------

Bước 1 :

Clip trên YouTube nhìn bên tay phải sẽ có cái "embed code":

Một ví dụ:

<object width="480" height="295"><param name="movie" value="http://www.youtube.com/v/Dj_g8VBhwBw&hl=en&fs=1"></param><param name="allowFullScreen" value="true"></param><param name="allowscriptaccess" value="always"></param><embed src="http://www.youtube.com/v/Dj_g8VBhwBw&hl=en&fs=1" type="application/x-shockwave-flash" allowscriptaccess="always" allowfullscreen="true" width="480" height="295"></embed></object>

Bình thường trước đây bê nguyên cái đoạn code trên vào blog thì clip chạy luôn nhưng bây giờ thì không được !

Bước 2:

Nhìn vào trên đoạn embed trên ta thấy phần :

<embed src="http://www.youtube.com/v/Dj_g8VBhwBw&hl=en&fs=1" type="application/x-shockwave-flash" allowscriptaccess="always" allowfullscreen="true" width="480" height="295"></embed>

Ta sẽ lấy cái link của nó chính là:
http://www.youtube.com/v/Dj_g8VBhwBw ( lấy đến trước chữ &hl.......) các bạn để ý cái này!

Bước 3:
Lấy cái link thu được ở bước 2 cho vào trong dấu ngoặc kép của đoạn code sau:
<embed type="application/x-shockwave-flash" allowscriptaccess="none" src="link lấy được ở bước 2" width="425" height="350">

Link chúng ta lấy được ở bước 2 là:
http://www.youtube.com/v/Dj_g8VBhwBw

Nó sẽ thành:
<embed type="application/x-shockwave-flash" allowscriptaccess="none" src="http://www.youtube.com/v/Dj_g8VBhwBw" width="425" height="350">

Bước 4: Đem đoạn code hoàn chỉnh ở bước 3 post lên là ok!

Nếu bạn vẫn gặp trục trặc thì tiếp tục chỉ dẫn sau:

Hiện tại YouTuBe nó đã change cái embed của từ youtube.com sang youtube-nocookie.com nên nếu bê nguyên nó vào thì không thể chạy được!

Một ví dụ cái embed mới của nó sẽ là:

<object width="500" height="405"><param name="movie" value="http://www.youtube-nocookie.com/v/6AS89Wm971Q&hl=en&fs=1&color1=0xcc2550&color2=0xe87a9f&border=1"></param><param name="allowFullScreen" value="true"></param><param name="allowscriptaccess" value="always"></param><embed src="http://www.youtube-nocookie.com/v/6AS89Wm971Q&hl=en&fs=1&color1=0xcc2550&color2=0xe87a9f&border=1" type="application/x-shockwave-flash" allowscriptaccess="always" allowfullscreen="true" width="500" height="405"></embed></object>

Cái link lấy được ở bước 2 sẽ ko còn như trên nữa mà sẽ là:
http://www.youtube-nocookie.com/v/6AS89Wm971Q

Đến đây nếu bạn đi tiếp bước 3 và 4 sẽ thất bại hoàn toàn , rất đơn giản thôi bạn chỉ cần change cái link của nó:

Từ: http://www.youtube-nocookie.com/v/6AS89Wm971Q
Thành: http://www.youtube.com/v/6AS89Wm971Q

Rồi làm tiếp bước 3 và 4 là được.

Chúc anh em vui vẻ!


14/3/2009
Hồ Quốc Nam

Thứ Tư, 11 tháng 3, 2009

Clip: Mua hàng giảm giá tại Diamond Plaza


Clip mua hàng giảm giá tại Diamond Plaza.
CLIP được thực hiện bởi NamHQ, Bobo và Lee Meomeo.
Chúc các bạn có một ngày làm việc thật hiệu quả!

11/3/2009
Hồ Quốc Nam

Thứ Sáu, 6 tháng 3, 2009

Lời của gió

Thuở bé…
…..
…cơn gió nhẹ
Chợt thôi về ve vãn những vòm cây
Bầu trời xanh thẳm lững lờ đám mây
Như thể trôi cùng gió

Con diều giấy mắc cạn ngọn tre
Chợt reo vui khi gió về
“Gió đi đâu thế?”
 “Tôi đi về những cánh đồng xa, nơi có đàn cò bay thẳng cánh”
Gió nhẹ nhàng thưa

Giữa trưa hè
Bầu trời vắng những tiếng ve rả rích
Cơn mưa nặng trịch
Không xua đi cái nắng oi ả

Những cánh cò lã
Bay về nơi có gió
Nâng cánh chúng đi xa

Ai đã một lần nghe lời của gió
Sẽ thấy trong đó
Ruộng đồng, con sống, vườn dâu, bãi mía
Lang thang ba hồn bảy vía
Từ cánh đồng hoang vắng…
Tiếng hát rộn ràng những đêm trăng

Búp măng
Giữa hàng tre già
Tiếng gà
Gáy não nề mỗi bữa trưa
Giọt mưa
Khẽ rơi khi gió về
Hàng đê
Giữ hạt phù sa mắc cạn
Bồi đắp nên cánh đồng mênh mông
Là tiếng gọi những dòng sông
Lượn lờ trong câu hát dân ca…

Làn gió mát
Nhẹ ve vãn làn da
Con đường xa
Bỗng nhiên ngắn lại
Một thời lỡ dại…

Xa quê hương nay trở về
Vẫn hàng đê…
Vẫn cánh đồng…
Vẫn những dòng sông tuôn chảy…

Tiếng gió
Như tiếng đàn gảy
Tiếng sáo diều vi vu
Hàng tre rũ
Che bóng tôi trở về chốn cũ

Ngày trở về trong lời gió của thiên thu…

06/3/2009
Hồ Quốc Nam