Labels (CÁC THỂ LOẠI):

Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2007

Viết cho báo chí K07b những ngày còn ở bên nhau!

Lại một mùa noel nữa đã đến ! Ngươi có cảm nhận được điều ấy hay không ? Trong nhà, ngoài phố, vẫn là cây thông noel xanh xanh, đỏ đỏ, vẫn là cái se se lạnh của mùa đông, ông già noel đang đến, trên cỗ xe của những con tuần lộc ông già noel bay từ Âu châu xa xôi bay đến đây, đến Việt Nam, đến thành phố Hồ Chí Minh, đến lớp báo chí k07b. Ông già noel với bị quà màu đỏ sau lưng, đầy âm ấp, phát cho mỗi người trong lớp bck07b một món quà, một món quà đầy ý nghĩa, ai cũng ôm ấp trong lòng mình. Ông già noel bảo với ngươi rằng: “Ngươi và các bạn hãy mở món quà của ta ra trong đêm noel nhé !”. Nhưng cái gì đó lôi cuốn ngươi, một sự lôi cuốn vô hình, ngươi tò mò, ngươi xôn xao muốn mở ra, ngươi muốn biết trong cái hộp ấy có thứ gì. Sự tò mò đã bắt ngươi mở cái hộp, ngươi mở hộp ra, từ trong chiếc hộp noel xinh xinh ấy, phát ra luồn ánh sáng trong trẻ thanh cao đến kỳ lạ. Ngươi hít thật sâu luồn ánh sáng vào lồng ngực và ngươi, ngươi cảm nhận được thứ ánh sang ấy, thứ ánh sáng của tình yêu thương và lòng nhân ái.

Ngươi tự nói với mình, ông già noel ích kỷ quá, tại sao lại chỉ dành ánh sáng của tình yêu thương và lòng nhân ái trong đêm noel ? Không ! Ngươi không muốn, ngươi không hài lòng, thứ ánh sáng ấy ngươi sẽ cần đến mỗi ngày trong cuộc đời ngươi, và ngươi cũng nhận thấy rằng ngươi yêu thương ta, ngươi nhớ ta lắm, ngươi muốn ôm ta vào lòng, hôn một cái thật thắm thiết vào vầng trán rộng, cao và đẹp của ta, nhưng ngươi lại không đủ sến để làm điều đó… Ngươi biết: dễ khi nói lớp báo chí k07b mình vui lắm, khó là khi ngươi biết ta chưa cảm nhận đươc điều đó hàng ngày; dễ là khi ngươi nói ngươi yêu ta, khó là ngươi biết ta chưa cảm nhận được điều đó hàng ngày; dễ là khi ngươi nói với ta rằng ngươi đang cố gắng để làm cho ta vui, khó là ta chưa cảm nhận được điều đó. Ngươi tự nhủ với ngươi rằng, trong đời này có 3 thứ dễ tìm: tiền bạc, sức khỏe, danh vọng. Có 3 thứ khó tìm: tình yêu, tình bạn và lòng nhân ái.

Ta biết mỗi lần ngươi nói với ta: “Ngươi yêu ta !”, là mỗi lần ta lại hạnh phúc lắm khi nghe được điều đó. Có lần ta đã nói với ngươi rằng, khi thấy ngươi mở miệng ra là ta lại biết ngươi sắp nói: “Ngươi yêu ta !”. Bây giờ ta lại thấy ngươi lại sắp mở miệng, ta lại đinh ninh rằng ngươi sắp nói “ngươi yêu ta”. Ngươi có biết không lần đầu tiên ngươi nói “ngươi yêu ta !”, ta vui lắm, ta cũng nói lại với ngươi rằng: “Ta yêu ngươi !”. Nhưng ta lại cứ nghe mãi ngươi nói: “Ngươi yêu ta !”, “Ngươi yêu ta !”… Ta cũng không thèm trả lời với ngươi nữa, vì trong thâm tâm ta, ta biết “ngươi yêu ta” và ta cũng biết ta cũng yêu ngươi nữa. Nhưng ta lại không sến như ngươi. Ngươi àh ! Ngươi có biết rằng ta cũng yêu ngươi nhiều lắm nhưng ta lại tỏ ra lạnh lùng, hờ hững, ta không muốn ngươi biết rằng ta cũng yêu ngươi !

Ta còn nhớ có lần khi ta thấy ngươi nhìn ta ! Đúng cái nhìn của một thằng con trai dành cho ta, ta cảm nhận được từ ánh mắt của ngươi sự yêu thương, nhưng ta lại không dám đáp lại ngươi cũng bằng ánh mắt ấy. Ta lạnh lùng nhìn ngươi, để cho ngươi biết rằng: “Nhìn cái gì mà nhìn dữ dậy ?”. Đúng rồi, ngươi sợ ánh mắt ấy của ta, ngươi vội nhìn ra chỗ khác, không sai mà, đúng là đồ khó ưa ! Ta có khó khăn gì ngươi cũng giúp đỡ để ta biết rằng ngươi muốn quan tâm chia sẽ với ta. Rằng ngươi là một lớp trưởng, mà lớp trưởng thì ai ai cũng yêu, cũng quan tâm chia sẽ. Ngươi nhớ không ? Cái hôm mà ngươi giơ tay lên làm lớp trưởng, 38 người ủng hộ ngươi, ngươi còn mạnh miệng tuyên bố: “Tôi sẽ cống hiến hết mình !”. Đúng là đồ dở hơi, cho ngươi biết nhé, hôm ấy ta không có chọn ngươi đâu, vì ta thấy rằng ngươi ngớ ngẩn, nhưng rồi từ từ tiếp xúc với ngươi ta lại yêu cái ngớ ngẩn đó, và rồi ta lại tình nguyện làm là phiếu thứ 39 ủng hộ ngươi. Có lần ngươi nói với ta rằng, khi nói chuyện với ta ngươi cảm thấy ta cần có một người để yêu thương che chở, để san sẽ, ta biết, ta hơi yếu đuối, ta cần có người san sẽ, nhưng ta lại không cần ngươi san sẽ đâu nhé ! Nhưng còn ngươi thì sao ? Có chuyện gì buồn ngươi cũng dấu kín trong lòng mình, ngươi không muốn ai biết, hay là ngươi sợ ngươi làm ta đau ?

Ta cứ tưởng ngươi là người mạnh mẽ lắm, đầu năm ta thấy ngươi tính cách lanh chanh lanh chua, cười nói hớn hở, ta tự bảo với ta rằng: “Thằng này trẻ con đây !”. Gần đây ngươi còn cắt mái tóc húi cua nữa chứ, ta bảo với ngươi: “Nhìn mặt ông trông ngố quá !”. Hình như hôm đó ngươi giận ta nên ngươi cũng không thèm trả lời tin nhắn offline của ta nữa. Chính cái hành động đó của ngươi lại một lần nữa để khẳng định cái cơ sở trong lòng mình: “Ngươi trẻ con !”

Nhưng rồi ngươi oi ! Ngươi có biết không ta đã thấy ngươi khóc, khóc vào đúng cái hôm ngươi từ chức không làm lớp trưởng nữa ! Trông ngươi lúc ấy buồn cười lắm, nhưng ta lại thấy thương ngươi, ai đời một thằng con trai lại khóc, khóc trước mặt tụi con gái lớp mình. Ta nhắn tin đến cho ngươi, ta bảo ngươi hãy ít suy nghĩ lại đi, hãy làm nhiều hơn là suy nghĩ. Ngươi càng suy nghĩ thì càng thấy khổ thôi, ta thích cái tính cách của ngươi hồi đầu năm, hồn nhiên, nhí nhảnh, tinh nghịch… Ngươi hay nói, hay cười để có lúc ta lại nói ngươi là bốc đồng, trẻ con. Giờ đây ta thấy mặt ngươi lầm lầm lì lì, ta thấy ngươi chững chạc hơn. Có lúc ta nói với ngươi hãy vứt bỏ gánh nặng đi mà sống, ngươi gật đầu khoái trá vì thấy ta nói đúng, mọi chuyện qua thì ngươi vẫn chứng nào tật nấy, cứ vui, cứ buồn bất chợt như nắng như mưa Sài Gòn. Ngươi đúng không phải là dân Kinh Tế, cỡ như ngươi thì chỉ có thể học Báo Chí thôi. Ngươi mà làm Kinh Tế thì sớm muộn gì ngươi cũng bị phá sản bởi cái tính khí thất thường của ngươi. Có lúc ta hỏi ngươi: “Ta không biết lời nào của ngươi là lời thật, lời nào là lời giả ?”. Ngươi liền nói với ta: “Đồ ngốc !”, ta thật chẳng hiểu nỗi ngươi, ngay cái nhìn mà ngươi dành cho ta, ta cũng tự hỏi, cái nhìn ấy chỉ dành riêng cho ta hay dành cho mọi người con gái khác ? Thật đúng là đồ đáng ghét…

Sao hôm nay ngươi nói nhiều quá vây ? Àh, có lẽ ngươi đã bị nhiễm thứ ánh sánh của ông già noel rồi chăng ? Thứ ánh sáng của tình yêu thương và lòng nhân ái đó ! Sắp đến noel rồi ngươi nhé ! Ta chúc ngươi yên lành và hạnh phúc. Hãy nắm chặt tay ta và truyền hơi ấm, đối với ngươi mùa đông là mùa đẹp nhất trong năm. Ngươi cảm nhận được trong tim ta có lửa và ta sẽ sưởi ấm cho ngươi. Hãy vứt bỏ gánh nặng mà vui sống, vì ngươi luôn ở bên ta. Ngươi nhé ! 

28/12/2007
Hồ Quốc Nam

Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2007

Báo chí

Lớp ơi, chúng ta vui với nhau một chút nhé ! Chúc lớp cuối tuần vui vẻ, hạnh phúc !
I’m NOBITA ???
Nhiều lúc tôi tự hỏi tôi giống ai ? Tôi … giống… ai ??? Thật là buồn lắm nếu trên cuộc đời này không ai giống tui hết ! =(( =(( !! Và bạn ơi, bạn có biết không ? Giờ thì tui đã biết mình giống ai rồi !! =(( =(( !! Hãy xem và trả lời cho tôi bạn nhé !
Cuộc đời, cuộc đời ! Buồn quá đi, làm sao cho ta hết buồn ! Bạn biết cách để hết buồn không ? Hãy xem tôi đưa ra các VD để bạn hết buồn nhé !... ;))

Tình yêu ! Đúng rồi tình yêu sẽ giúp ta hết buồn ! Nếu như cuộc đời đã sinh ta ra, nuôi ta khôn lớn, thì tặng phẩm lớn nhất của cuộc đời chính là tình yêu ! Đúng… Hãy yêu đi cho đời tươi đẹp bạn nhé ! Ít ra cũng có người bên ta để chia sẽ nhũng buồn vui ! :x :x :x
Bạn thân ơi ! Hãy mĩm cười lên, vì có tôi luôn bên bạn ! Tình bạn, ôi tình bạn đẹp đẽ và thiêng liêng biết chừng nào ! Tôi không thể nào sống trên đời này mà không có tình bạn ! Gọi tên tôi bạn thân nhé, có tôi luôn bên bạn, dù đau hay buồn, tôi vẫn mãi mãi bên bạn ! Tình bạn đẹp lắm, hãy giữ mãi nhé LOVE…LOVE…LOVE ! Hãy nắm chặt tay tôi ! Bạn hãy đưa tay trái của bạn đây ! Tôi sẽ dùng tay phải của tôi nắm tay trái của bạn ! Còn tay trái của tôi sẽ do tay phải của người bạn bênh cạnh nắm lấy ! Bạn có biết ý nghĩa của việc làm như vậy là gì không ?? Chúng ta tay trong tay, máu từ con tim này sẽ chảy qua con tim nọ, tạo thành một vòng tròn, vì chúng ta là một ! :x :x :x

Hãy đoàn kết nhé các bạn của tôi ! :x :x @;}-

Vậy là mọi sầu đau đã qua ! Chúc các bạn cuối tuần vui vẻ, hạnh phúc ! @_LOVE_@ !

01/12/2007
Hồ Quốc Nam