Labels (CÁC THỂ LOẠI):

Thứ Bảy, 5 tháng 6, 2010

QUÀ TẶNG TUYỆT VỜI

Khi còn nhỏ, gia đình tôi rất nghèo khó. Nhà có năm người, cha tôi, mẹ tôi, tôi là anh trai lớn trong gia đình, ngoài ra còn có thêm hai đứa em gái nhỏ tuổi hơn tôi. Cha, mẹ tôi kết hôn với nhau khi hai người còn khá trẻ, nhưng sau rất nhiều năm chung sống thì hai người mới sinh ra tôi. Đó là lí do tại sao năm nay khi tôi 30 tuổi thì cha tôi đã 75, còn mẹ tôi đã 70. Khi mới cưới, cả hai gia đình cha mẹ tôi rất nghèo. Vì vậy cả cha và mẹ tôi phải làm lụng khá vất vả. Sau nhiều năm lao động, năm nay, khi tôi sắp bước ra đời, ở cái tuổi vừa tròn 30 thì gia đình tôi cũng không đến nỗi gọi là giàu có nhưng cũng không phải sống vất vả như xưa.

Tôi biết, tài sản mà gia đình tôi có được ngày hôm nay là công lao cả đời của cha mẹ. Có lần, trong bữa cơm chiều đông đủ mọi người trong gia đình, tôi hỏi cha tôi, “Thưa cha, cha kiếm được nhiều tiền không cha? Tiền trong gia đình mình cha quản lý tất cả phải không?”. Cha chỉ đơn giản trả lời, “Cha không kiếm được nhiều tiền đâu con. Còn tiền thì mẹ con là người quản lý hết.” Đứa em gái út của tôi nhìn mẹ nhanh nhảu, “Cha nói như vậy có đúng không mẹ?”. Mẹ tôi trả lời, “Ừ, cha của con không biết ông ấy kiếm được bao nhiêu tiền đâu, vì cha con cũng không bao giờ hỏi mẹ điều đó.” Mãi đến hôm nay, tôi mới hiểu ra, tại sao cha, mẹ tôi lại trả lời như vậy, vì đơn giản, đối với cha và mẹ, họ dường như không bao giờ nghĩ họ là hai người khác nhau mà chỉ là một người duy nhất, một tình yêu duy nhất.

Một lần, tôi thắc mắc cha tôi làm thế nào để có được một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Đối với cha, thì cuộc hôn nhân với mẹ tôi chính là điều làm cho ông hạnh phúc nhất trên đời. Cùng mẹ vượt qua biết bao nhiêu gian khổ, khó khăn trong cuộc sống, cha nhận ra, chính mẹ là món quà tuyệt vời nhất mà cha từng được nhận. Dường như cha và mẹ sinh ra là để bổ sung cho nhau. Cả cha và mẹ tôi đều là những con người hết sức bình thường, họ có những điểm mạnh và cũng có những điểm yếu. Thậm chí đôi lần tôi còn nhớ cha, mẹ đã cãi nhau, nhưng có lẽ không phải như vậy vì nhìn thái độ của hai người rất từ tốn. Đó là lí do tại sao anh em chúng tôi luôn cảm thấy an toàn mỗi khi cha mẹ cự cãi, có lẽ đó là điều mà ba anh em chúng tôi tự hào là chúng tôi hơn hẳn nhiều gia đình của nhiều đứa trẻ khác.

Đối với cha, mẹ tôi thì dường như, trong lời nói của họ, tôi bắt gặp những điểm giống hệt nhau, cả cha và mẹ đều nói về nhau về những điều tốt nhất. Chưa một lần nào tôi nghe cha hay mẹ nói về nhau với bất kì một điểm xấu nào. Dường như, sau mấy mươi năm chung sống thì tình yêu trong họ vẫn còn đủ lớn. Một lần, ông nói với tôi, “Tình yêu thật sự là khi con yêu thương một người, con thật sự chăm sóc, quan tâm, lo lắng về người đó còn hơn cả bản thân con.” Tình yêu đó cha đã dành cho mẹ, và cho cả ba anh em chúng tôi. Tôi cảm nhận trong tính cách ít nói và thâm trầm của cha tôi là một tình yêu thương không bờ bến. Ông rất yêu thương ba anh em chúng tôi cũng như rất yêu thương mẹ tôi. Cả cha và mẹ tôi đều là những người rất dễ gần, họ thuộc loại người mà bạn có thể có thiện cảm ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Cha và mẹ tôi chính là tấm gương vĩ đại nhất về tình yêu thương mà tôi may mắn được chứng kiến. Cha và mẹ tôi mới kỉ niệm 50 năm ngày cưới, ảnh chụp năm hai ông bà một người đã 75, người kia đã 70, họ đều thuộc “cái tuổi xưa nay hiếm”. Nhưng khi cha đưa cho tôi xem tấm hình họ đã chụp 50 năm về trước, ngày mà họ cưới nhau, tôi vẫn thấy ở họ vẫn không có gì thay đổi. Họ vẫn tay trong tay tươi cười, họ vẫn cười rạng rỡ mỗi khi ở bên nhau. Cha vẫn thường hay nói với tôi, “Ba mươi tuổi rồi, con có định lấy vợ để cha với mẹ vui được cái thú có cháu ẵm bồng không đó? Sau khi kết hôn với một người phụ nữ chỉ cần bằng một nữa mẹ con thôi, cha chắc chắn con sẽ có một cuộc sống hết sức hạnh phúc!” Tôi vẫn cười và thường hay làm ngơ mỗi khi hai ông bà nhắc khéo đến chuyện đó. Đối với anh em tôi, nhận được tình yêu thương từ cha mẹ và chứng kiến được tình yêu hai người dành cho nhau chính là món quà tuyệt vời nhất mà anh em tôi từng nhận được.

06/5/2010
Hồ Quốc Nam 
http://hoquocnam.blogspot.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét