Labels (CÁC THỂ LOẠI):

Chủ Nhật, 6 tháng 6, 2010

TÌNH YÊU KÊU CỨU

Ngày xửa ngày xưa, tại một hòn đảo nọ là nơi ở của tất cả các cảm xúc của con người: Hạnh Phúc, Nỗi Buồn, và tất cả các cảm xúc khác, bao gồm cả Tình Yêu.

Một ngày kia, các cảm xúc sống trên đảo nhận được thông tin hòn đảo sẽ sớm bị chìm dưới nước. Vậy là tất cả các cảm xúc vội vã chuẩn bị tàu thuyền cho mình và rời khỏi hòn đảo.

Tình Yêu là người duy nhất ở lại. Tình Yêu muốn cố gắng ở lại đảo càng lâu càng tốt cho đến giây phút cuối cùng vì nó vốn rất yêu thương hòn đảo mà mình và các bạn đã nhiều năm chung sống.

Khi hòn đảo đã sắp chìm dưới mặt nước, Tình Yêu vội vã gọi mọi người giúp đỡ.

Sự Giàu Có đi ngang qua Tình Yêu với một chiếc thuyền hết sức to lớn, hết sức đẹp đẽ. Tình Yêu gọi, “Sự Giàu Có ơi, bạn có thể chở mình đi với được không?” Sự Giàu Có trả lời, “Không, mình không thể… Chiếc thuyền này đã chất đầy vàng bạc, châu báu rồi. Nó không còn chỗ cho bạn đâu.”

Tình Yêu quyết định gọi người khác cứu mình, lần này Tình Yêu gọi Sự Kiêu Căng. Sự Kiêu Căng đi ngang qua Tình Yêu với một chiếc thuyền khác cũng hết sức to và đẹp, “Sự Kiêu Căng ơi, giúp mình với!” “Mình không thể giúp bạn đâu Tình Yêu à. Bạn bây giờ ướt sũng hết rồi. Bạn mà lên thuyền thì sẽ làm hư thuyền mình mất,” Sự Kiêu Căng trả lời.

Nỗi buồn cũng đang đi ngang qua chỗ Tình Yêu. Thấy vậy, Tình Yêu gọi, “Nỗi buồn ơi, cho mình đi với bạn với.” “Ôi, Tình Yêu ơi, mình buồn lắm và mình không muốn đi với bạn đâu, mình chỉ muốn được ở một mình thôi!”

Cùng lúc đó thì Hạnh phúc cũng đi ngang Tình Yêu, nhưng dường như cô ta quá hạnh phúc đến nỗi không nghe thấy là Tình Yêu đang gọi cô ta!

Đột nhiên, có một tiếng ai đó đang gọi, “Tình Yêu, tôi sẽ cứu bạn.” Đó là một người đã rất lớn tuổi. Tình Yêu cảm thấy rất may mắn và vui mừng đến nỗi Tình Yêu quên mất việc hỏi tên người đã cứu mình.

Khi họ đã đến được vùng đất khô ráo, thì người đã cứu Tình Yêu cũng đi mất. Tình Yêu cảm thấy mình đã mắc nợ ân nhân rất nhiều. Nên Tình Yêu đi tìm bác Kiến Thức để hỏi ai đã cứu giúp mình.

“Đó là Thời Gian,” bác Kiến Thức trả lời.

“Thời Gian à?” Tình Yêu hỏi. “Nhưng tại sao Thời Gian lại cứu cháu?”

Bác Kiến Thức mĩm cười một cách thông thái và trả lời, “Bởi vì chỉ có Thời Gian mới có khả năng hiểu được Tình Yêu vĩ đại như thế nào.”

(chuyển ngữ) 
06/6/2011
Hồ Quốc Nam
http://hoquocnam.blogspot.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét