LTS: Nhân mấy hôm nay thời sự trên các mặt báo bàn về phim Bụi Đời Chợ Lớn, tôi cũng có vài cảm nhận của riêng mình về cái cách mà người khác cảm nhận về nó.
Bi kịch lớn nhất của con vẹt là nó cứ nghĩ mình thông thái
Mời các bạn xem bài viết ở đây: http://nld.com.vn/20130411071920117p1140c1192/phim-bui-doi-cho-lon-vi-pham-luat-dien-anh.htm
Để cho mấy con heo làm luật thì đất nước này sẽ ngày càng lún sâu vào địa ngục. Thưa Tiến sĩ Phương, đã qua rồi cái thời mà chúng tôi ăn gì các ông, các bà lo; chúng tôi mặc gì, các ông, các bà hướng dẫn; chúng tôi giải trí bằng những thứ sách báo, âm nhạc, điện ảnh gì, các ông các bà lựa chọn; thậm chí đến chúng tôi nghĩ gì cũng được các ông, các bà định hướng. Các ông, các bà tốt quá, lo cho chúng tôi hết từ cái ăn, cái mặc, đến cách giải trí, cách suy nghĩ. Các ông, các bà bằng sự ngu dốt, đầy cảm tính đã tự biến mình và biến những người khác thành nô lệ tư tưởng, thành những con heo biết nói tiếng người khi những nhu cầu tự thân thiết yếu nhất phải do người khác mang đến. Tôi không tán thành tự do của con người theo nghĩa triết học nhưng tôi ủng hộ quan điểm tự do con người theo nghĩa luật pháp. Theo đó, con người được tự do trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật quy định. Nhưng một bản Hiến pháp, một nền pháp luật mà đến con người ta ăn gì, mặc gì, giải trí như thế nào, suy nghĩ như thế nào cũng có những vùng cấm, những vùng nhạy cảm thì theo tôi đó là một bản Hiến pháp, một nền pháp luật còn nhiều lỗ hỏng cần phải sửa chữa hoặc đáng để vứt đi.
Những phát biểu sau đây của lãnh đạo Cục Điện ảnh chứng tỏ trong đó chỉ là một bầy heo, không có cái tâm mà cũng chẳng có cái đầu: "Bà Ngô Phương Lan cho rằng, việc hàng trăm người dùng lưỡi lê đâm chém nhau ngày này qua ngày khác mà không có sự xuất hiện của dân hay bất cứ lực lượng nào là điều không thực tế. TPHCM hằng ngày có thể có những vụ đánh nhau, nhưng không có chuyện băng nhóm thanh toán đẫm máu hằng tháng mà không ai can thiệp. Bà Nguyễn Thị Hồng Ngát nói thêm: “Đầu phim không biết là ở giai đoạn nào, nhưng đến cuối phim, các “bụi đời” được ra tù và hứa làm lại cuộc đời, như thế là khán giả biết họ đang sống trong giai đoạn hiện nay. Có khi chiếu phim lãnh đạo Chợ Lớn lại phản ứng vì phim chỉ đích danh khu Chợ Lớn”."
Các ông, các bà nên từ bỏ mọi chức quyền ở Cục Điện ảnh để chọn một trường điện ảnh nào đó đàng hoàng học lại từ đầu. Với cách tư duy “hiện thực cuộc sống” của các ông, các bà, nền điện ảnh của xứ này sẽ mãi mãi ngập đầu trong vũng bùn của nô lệ tư tưởng.
12.4.2013
Hồ Quốc Nam
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét