Labels (CÁC THỂ LOẠI):

Thứ Sáu, 13 tháng 4, 2012

Tháng Tư viết về mẹ

Tự nhiên gần đây cảm giác nhớ nhà vô kể, từ lúc bước ra cuộc sống, từ lúc bắt đầu cảm nhận được những khó khăn, gian khổ của cuộc sống bươn trải ngoài đời, và cũng từ lúc bắt đầu có những thất vọng về nhân cách, cách cư xử của một số người mà mình đã từng xem hơn là một người bạn.

Gần đây, bắt đầu hiểu được một số con người, hiểu được một số câu nói mà có lẽ phải trải qua thì người trong cuộc mới hiểu được. Mình bắt đầu nhắc đi, nhắc lại nhiều câu nói mà trước đây mình tưởng là mình đã hiểu lắm: "Cháy nhà mới lòi mặt chuột"; "Có khó khăn, hoạn nạn mới biết ai là bạn"; "Cạn tàu ráo máng"... và học được cách không bao giờ gia ân đối với những con người không xứng đáng vì đối với những con người đó, biết ơn là một điều cực kỳ xa xỉ.

Thôi thì cũng như mình đã từng nói với rất nhiều người rằng: Mới lần đầu ăn khế, cứ tưởng là khế chua lắm. Sau đó rồi ăn tới chanh, rồi ta mới hiểu được câu nói rằng, "Chanh chua, khế ngọt". Càng trải nghiệm ở cuộc đời này và cố gắng rút ra bài học từ những thất bại, đắng cay thì mới dần dần lớn lên được. 

Dù sao đi nữa thì cũng xin cảm ơn những vấp ngã đầu đời. Nhờ nó mà mình bắt đầu cảm nhận được hơi ấm của gia đình và hiểu được, chỉ có tình cảm gia đình (thật sự) mới là một thứ tình cảm không vụ lợi và cần được giữ gìn cẩn thận.

Cuối tháng này, nhân bốn ngày nghỉ liên tiếp, sẽ trở về bên vòng tay của mẹ và ngoại thân yêu.

13.4.2012
Hồ Quốc Nam

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét