Labels (CÁC THỂ LOẠI):

Thứ Hai, 9 tháng 7, 2012

Một vài suy nghĩ trong ngày

Càng sống tôi càng nhận ra một điều là đa số con người đều bội bạc. Vì thế hãy thật cẩn thận khi gia ân. Tốt nhất là chúng ta hãy sống sòng phẳng với tất cả mọi người. Một thực tế nữa mà tôi mới nhận ra: Sẽ không có ai làm theo lời khuyên của chúng ta cả. Đơn giản bởi vì ngay tự trong bản thân họ đều có cái lý của riêng mình. Và như bạn đã biết, đối với mỗi người thì cái lý của cá nhân họ là số 1. Vì cái lý cá nhân người ta sẵn sàng vào chỗ dầu sôi, lửa bỏng, sẵn sàng hi sinh tuổi thanh xuân và thậm chí đến cả tánh mạng vì một cái gì có thiêng liêng hay không; có cao đẹp hay không; có thật sự là giúp được nhiều người, giải phóng nhiều người hay không; thì tôi chắc là họ chưa thể biết. Đơn giản bởi vì họ bị tuyên truyền hoặc mị dân, bị "nhiễu" hoặc tin vào một thứ thế giới siêu thực nào đó chỉ nghe trong kinh thánh chứ chưa từng thấy ai từ đó trở về. Và đương nhiên họ chỉ thấy nhiều người sẵn sàng vì những thiên đường trong những câu triết lý vớ vẩn, những kinh thánh thiếu trí tuệ của khoa học soi sáng mà sẵn sàng hi sinh nhiều tánh mạng của nhiều thế hệ - những người mà họ nhầm tưởng là chính họ đang mang đến hạnh phúc cho những người đó. Thế mới biết sự tuyên truyền có một sức mạnh thật ghê gớm!

Đừng bao giờ suy nghĩ giúp một ai hết! Tự bản thân họ phải tìm ra câu trả lời cho chính mình. Một con người mà không thể tự tìm ra được câu trả lời cho bản thân mình thì không thể nào trở thành một con người hoàn thiện được. Mà nếu họ đã có xu hướng trở thành người không hoàn thiện thì đương nhiên họ sẽ không cần và cũng không xứng đáng để cho bạn giúp đỡ họ. Người Anh nói: "Đừng tập cho con heo đi cày," đến giờ này ngẫm lại tôi lại càng thấy đúng. Hãy tự nghĩ cho bạn đi và hãy tự lo cho bạn đi bởi vì chính bản thân bạn mới là cá thể mỏng manh nhất và không ai có thể giúp bạn cả, không ai có thể suy nghĩ giúp bạn cả. Chính bản thân bạn phải tự giúp mình và cũng chính bản thân bạn phải tự suy nghĩ cách để tự giúp mình. Một dân tộc mà suốt ngày cứ sống bằng những đồng tiền "viện trợ", bằng vốn "ODA" thì sẽ không bao giờ khá lên được. Những đồng tiền ấy là "của cho mượn", đương nhiên chúng ta không trả thì đến lượt con cháu chúng ta trả. Thế mà cũng có những kẻ tự vỗ ngực tự hào khi xin được nhiều tiền của thiên hạ(!?) Sự thật là chúng ta đang phải trả lãi cho cái của nợ ấy đấy và không khéo đến đời con cháu chúng ta cũng sẽ còng lưng trả nợ!

Hai bài học lớn rút ra trong ngày: Không bao giờ gia ân cho người khác trừ những trường hợp thật sự khẩn cấp (làm thiện nguyện, người gặp tai nạn trên đường...); Khi nóng giận tuyệt đối không được dùng lời nói hay hành động vì khi nóng giận quá hoặc vui quá, buồn quá đều là những lúc mà trí óc ta mất tỉnh táo ở mức cần thiết nhất! Như vậy là không uổng phí ngày hôm nay!

09.7.2012
Hồ Quốc Nam

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét