Labels (CÁC THỂ LOẠI):

Thứ Tư, 8 tháng 2, 2012

Điều gì còn lại đằng sau những mối quan hệ

"Triệu người quen có mấy người thân
Khi lìa trần có mấy người đưa..."
(Lời bài hát Bài không tên số 4 của nhạc sĩ Vũ Thành An)

Có lần, vào một đêm khuya, sau một khoảng thời gian dài nằm trằn trọc suy nghĩ một mình, tôi gọi điện cho một người bạn thân: "Theo cậu thì điều gì còn lại đằng sau những mối quan hệ?". Quả thật, tôi nghĩ giống như tôi, chắc hẳn nhiều người cũng đã một lần đặt ra những câu hỏi đại loại như trên. Tôi nhận được câu trả lời từ một người bạn nổi tiếng là đã đọc nhiều sách vở:

"Những người bạn trên đời này nếu không có cùng chí hướng, sau một thời gian sẽ xa nhau. Đối với những người mà chúng ta quý, mặc dù không cùng chí hướng, nhưng chúng ta có thể một lúc nào đó cùng ngồi lại để nói chuyện với nhau. Đối với những người có nhân cách không cao, thì ta nên ly họ. Còn quý nhau thì còn ngồi lại với nhau, nếu không còn quý nhau nữa thì thôi đường ai nấy đi. Cuộc sống mà, đừng nên suy nghĩ nhiều quá về những thứ đã qua, hãy hướng về tương lai."

Câu trả lời chắc hẳn chưa chắc đã làm thỏa mãn tôi nhưng tôi cũng không mong đợi gì hơn một câu trả lời như vậy. Nhất là, đối với một người đã từng có rất nhiều người bạn thời thơ ấu "khố rách áo ôm", rồi đến những người bạn học cấp III ở thành thị, rồi đến những bạn đại học tạm xem là có chút trình độ văn hóa, rồi đến những người bạn thân tình cờ tôi gặp ngoài đời đã có một thời gian gắn bó với tôi. Những người bạn đó lần lượt đến rồi lần lượt đi trong những giai đoạn khác nhau trong cuộc đời tôi, nhưng hình như chỉ có vài khuôn mặt là tôi có thể nhớ tên được.

Từ ngày rời ghế giảng đường đại học báo chí, tôi có một khoảng thời gian được làm việc, tiếp xúc với những người làm truyền hình. Họ bao gồm nhiều thành phần khác nhau: văn nghệ sĩ, biên tập viên, đạo diễn, quay phim... nói chung là những người hoạt động trong lĩnh vực nghệ thuật. Tôi đã sống và làm việc với họ trong một khoảng thời gian cũng không phải là ngắn lắm, gần 10 tháng. Trong khoảng thời gian đó tôi quan sát ở họ được nhiều điều, từ cách suy nghĩ, hành động đến cả những cách họ đối xử với nhau trong cuộc sống.

Có lẽ khi bắt tay vào viết entry này, cũng là ngày tôi chính thức xác nhận cuộc đời tôi sẽ rẽ ngang một trang mới. Ở trang đó sẽ không có cái gọi là truyền hình cùng với những người làm nghệ thuật có tâm hồn nghệ sĩ. Tôi thành thật cám ơn những con người đã đi qua đời tôi trong suốt 10 tháng vừa qua, có lẽ nhờ họ mà tôi nhận ra được nhiều khía cạnh về con người, đặc biệt là những người hoạt động trong một lĩnh vực tương đối thú vị, nghệ thuật.

Để xem, rồi 10 năm nữa, những con người nào của ngày hôm nay sẽ còn gắn bó với tôi. Hi vọng, đến thời điểm đó, trí nhớ của tôi vẫn còn đủ tốt để nhớ tất cả những con người của ngày hôm nay cùng những sự kiện đã xảy ra với họ. Một chương sách của cuộc đời tôi đã đóng lại. Tôi sẽ cố gắng viết chương sách tiếp theo của cuộc đời tôi thật hay.

08.02.2012
Hồ Quốc Nam

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét