Labels (CÁC THỂ LOẠI):

Thứ Bảy, 2 tháng 7, 2011

HỌC KÌ QUÂN ĐỘI THIẾU NHI – NGÀY THỨ HAI

Ngày của yêu thương

Vậy là hôm nay đã là ngày thứ hai các em ở trong môi trường quân đội. Ngày hôm nay là ngày của yêu thương, và rất nhiều hoạt động của các em hôm nay hướng về gia đình. Sáng sớm hôm nay, 240 chiến sĩ yêu quý của chúng ta đã tận tay trồng những chậu hoa Mười giờ để tặng cho các vị phụ huynh. Chính tay các em sẽ chăm sóc, tưới nước, bón phân cho những chậu hoa này trong những ngày sắp tới. Đây sẽ là những món quà rất ý nghĩa mà các vị phụ huynh sẽ nhận được trong ngày chia tay.

Hôm nay cũng là ngày các em được học điều lệ đội hình, đội ngũ. Học cách quay trái, quay phải, quay đằng sau cho đến cách chào như thế nào, cách ngồi như thế nào cho giống một chiến sĩ thực thụ. Có nhiều em rất hiếu động, hay đùa giỡn, nghịch ngợm nhưng khi thực hiện các động tác khó, các em lại rất nghiêm túc. Đặc biệt là động tác chào, mặc dù rất mỏi tay nhưng các em cũng cố gắng không hạ tay xuống.

Ngày hôm nay, chúng tôi ghi nhận ở các em sự tiến bộ rõ rệt. Các em đã biết vỗ tay khi nghe được những điều mình tâm đắc. Khi nghe chị Kim Bình giảng bài “Tự chăm sóc bản thân”, các em đã liên tục vỗ tay. Những kiến thức mà chị Kim Bình giảng hết sức gần gũi với các em như: cách rửa tay; cách dùng bàn chải chà chân; cách tắm; cách hắt xì; cách vệ sinh răng miệng; cách rửa mặt vào buổi sáng và trước khi đi nắng về; cách tắm rửa mỗi ngày. Khi hỏi, “Các em có tin việc vệ sinh phòng ở của mình thì các em sẽ sống thọ hơn hay không?”. Chúng tôi hết sức bất ngờ vì trong hội trường 240 em lúc này, có đến khoảng 80% các em ngây thơ trả lời rằng “KHÔNG”. Khi hỏi một chiến sĩ tin rằng việc vệ sinh phòng ở sẽ giúp chúng ta sống thọ hơn, “Tại sao các em lại tin như vậy?”, em đã đứng lên trả lời rằng: “Phòng ở của mình mà gọn gàng hơn thì mình sẽ đỡ mất công dọn hơn, như vậy mình sẽ sống thọ hơn.”

Hôm nay có một chiến sĩ (xin được giấu tên) cứ một mực đòi về. Em cứ khóc hoài, khóc hoài mặc kệ các anh chị ĐPV, anh Hạ đã thuyết phục rất nhiều lần. Nhưng chiều nay, có lẽ điều đã làm cho tôi vui mừng nhất trong ngày hôm nay là khi hướng dẫn các em xếp hàng trước khi vào nhà ăn, tôi trông thấy em cũng nghiêm chỉnh xếp hàng, trên tay em cũng đầy đủ chén đũa như các chiến sĩ khác. Vậy là cuối cùng em cũng đã ở lại với chúng tôi, ở lại cùng với các đồng đội của mình. Chúng tôi mong muốn không có một chiến sĩ yêu quý nào từ bỏ cuộc chơi vào những ngày này cả. Tất cả khó khăn chắc chắn các em sẽ cùng nhau vượt qua. Đó cũng là điều mà chúng tôi mong đợi nhất khi thực hiện chương trình này.

Hôm nay, có hai chiến sĩ rất đáng được tuyên dương: em Khưu Hà Tố Như, 12 tuổi và em Nguyễn Lưu Nhật Hạ, 9 tuổi, cùng ở Tiểu đội 6. Hai chiến sĩ yêu quý của chúng ta khi nhặt được hai nghìn đồng trong hội trường đã tận tay đưa lại cho tôi và nói rằng các em muốn trả lại cho người bị mất. Hôm nay, các em đã biết cách ứng xử có văn hóa với một số tiền nhỏ như vậy thì sau này chắc chắn các em sẽ ứng xử rất tốt với những số tiền lớn hơn.

Ngày thứ hai là một ngày cực kì quan trọng. Nó đánh dấu một khoảng thời gian đủ dài làm cho các em có cảm giác nhớ gia đình. Cũng là ngày mà chúng tôi muốn hướng các em về với gia đình. Nếu vượt qua ngày thứ hai này thì các em sẽ có động lức rất lớn để vượt qua những ngày còn lại. Những tình cảm và những lời động viên mà các vị phụ huynh dành cho các em sẽ là động lực to lớn cho các em hoàn thành và tiếp bước những ngày tiếp theo.

02/7/2010
Hồ Quốc Nam

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét