Một sáng thức dậy sau một đêm say bí tỉ
vì đi dự sinh nhật của một người anh. Nhớ lại những sự kiện đã diễn ra
đêm qua mà không khỏi rùng mình. Mình nhớ là đêm qua mình đã uống rất
nhiều, khoảng 12 chai bia. Buổi chiều lại không ăn uống nên say quá
không thấy trời đất là chuyện tất nhiên. Mình còn nhớ là mình đã nôn tại
phòng karaoke. Hơi mất mặt, nhưng không sao vì trong đó toàn những người thân của mình.
Dĩ nhiên có những lần say như vậy
mình mới rút ra được một bài học cho bản thân: Không bao giờ trách những
thằng nhậu xỉn. Bởi vì khi xỉn lên rồi, mặc dù nó biết là mình đang làm
gì nhưng không thể kiềm chế bản thân được. Cũng như mình đêm qua, uống
nhiều quá rồi mà vẫn nhất định không cho người khác trở về nhà. Mình leo
lên một chiếc xe tay ga. Cứ lên hết ga, nhấn hết số, chạy về nhà vèo
vèo.
Có
lẽ, người nào vô tình trông thấy cảnh đó chắc phải rùng mình và lắc
đầu. Mặc cho thằng bạn ngồi ở phía sau hồn bay phách lạc. Nó dùng cả hay
tay bóp vào hông mình. Bóp rất mạnh và rất đau để khuyên mình chạy
chậm. Mình biết là nó đang sợ nhưng vẫn rất thích làm. Đó là sự ngông
cuồng, ngạo mạn của tuổi trẻ, muốn chứng tỏ mình, nhưng đó là một cách
CỰC KỲ NGỐC NGHẾCH.
Cơ quan làm việc lúc 8h30 sáng nhưng
đến 10h sáng mình mới lên đến cơ quan. Cũng không quẹt thẻ vì đi trễ
như vậy thì quẹt làm gì cho mất công. Khỏi quẹt để phòng Nhân sự khỏi
biết là mình đi trễ. Có khi còn đỗ thừa là em đã quẹt rồi nhưng máy quẹt
thẻ không ghi nhận (lại thêm cái tội gian xảo). Mới lên tới cơ quan thì
gặp ngay người bạn gái đạo diễn. Rủ cô ấy đi ăn sáng hay ăn trưa cũng
không biết nữa vì lúc đó là 10h30 phút. Chia sẻ được nhiều với cô ta
những gì mình đã làm đêm qua và mình tự nhận là: "Đêm qua tớ đã cực kỳ
hư hỏng!". Nhận được phản hồi từ cô ấy: "Xời, tưởng gì! Chuyện của ốc!".
Cũng vui vì thấy mình cũng không đến nỗi hư hỏng như mình nghĩ.
Nếu đêm qua mà vô tình cũng có một
người chạy ẩu như mình thì có lẽ lúc này không thể viết được bài viết
này vì đang bận... băng bó trong bệnh viện. Nhắn tin xin lỗi thằng bạn
vì đêm qua đã làm cho nó sợ. Rút được một bài học lớn cho bản thân:
KHÔNG NÊN SAY XỈN. Tự hứa với bản thân: KHÔNG ĐƯỢC SAY XỈN.
Thành thật xin lỗi những ai đã bị mình làm phiền, đã bị mình làm sợ đêm qua! Thành thật xin lỗi!
02.11.2011
Hồ Quốc Nam
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét